Minh Mạng (1791 - 1840)

Vua Minh Mạng tên là Nguyễn Phúc Ðảm, sanh năm Tân Hợi (1791) tại làng Tân Lộc, tỉnh Gia Ðịnh, con thứ tư của vua Gia Long và bà Thuận Thiên Trần Hoàng hậu. Khi Hoàng tử Cảnh mất thì Ngài được lập làm Thái tử, khi vua Gia Long băng hà, theo di chiếu Ngài lên nối ngôi, lúc nầy đã 30 tuổi và đổi niên hiệu là Minh Mạng. Ngài tiếp tục việc tu sửa lại kinh thành Huế, công trình kiến trúc quan trọng nhất dưới thời Minh Mạng là cửa Ngọ Môn. Các sách đều. | Minh Mạng 1791 - 1840 Vua Minh Mạng tên là Nguyễn Phúc Đảm sanh năm Tân Hợi 1791 tại làng Tân Lộc tỉnh Gia Định con thứ tư của vua Gia Long và bà Thuận Thiên Trần Hoàng hậu. Khi Hoàng tử Cảnh mất thì Ngài được lập làm Thái tử khi vua Gia Long băng hà theo di chiếu Ngài lên nối ngôi lúc nầy đã 30 tuổi và đổi niên hiệu là Minh Mạng. Ngài tiếp tục việc tu sửa lại kinh thành Huế công trình kiến trúc quan trọng nhất dưới thời Minh Mạng là cửa Ngọ Môn. Các sách đều khen ông là một nhà vua văn võ kiêm toàn . Minh Mạng bắt đầu một cuộc cải cách từ nội trị đến ngoại giao. Về mặt nội trị nhà vua bỏ hầu hết các dinh các trấn mà thành lập các tỉnh 31 tỉnh thành lập Nội các và Cơ mật viện để cùng với vua bàn chuyện nước tới thời Bảo Đại mới bị giải tán . Lập Quốc Tử Giám. Bắt đầu mở các khóa thi Hội thi Đình để lấy tiến sĩ tới thời Khải Định mới bị giải tán . Lập Quốc sử quán để góp nhặt những chuyện làm quôc sử. Phát thưởng cho những ai tìm được sách củ hay làm ra sách mới . Các nước láng giềng xa gần đều gởi sứ thần đến thông hiếu và vua cũng cử nhiều phái đoàn đến các nước đó để ban giao. Năm Mậu Tuất 1838 vua Minh Mạng đổi tên nước là Đại Nam. Ngài không thích đạo Thiên Chúa nên không cho người ngoại quôc vào giảng đạo ở trong nước Ngài có ra dụ sắc lệnh nói rằng Đạo phương Tây là tả đạo làm mê hoặc lòng người và hủy hoại phong tục cho nên phải nghiêm cấm để khiến người ta phải theo chính đạo . Lúc bấy giờ không phải là một mình vua ghét đạo Thiên Chúa mà thôi phần nhiều những quan lại cũng đều một ý cả cho nên sự cấm đạo lại càng nghiệt thêm. Nhưng mà dẫu cắm thế nào mặc lòng vẫn có người đi giảng đạo Thiên Chúa nhà vua lấy điều đó làm trái phép nên ra dụ lần nữa nói rằng ai bắt được giáo sĩ đem nộp thì được thưởng. Năm ấy ở Huế có một người giáo sĩ phải xử giảo và các nơi cũng rôi loạn vì sự bắt đạo và giết đạo. Việc cấm đạo nầy cứ dai-đẳng mãi đến khi nước Pháp sang bảo hộ mới thôi. Cũng vì việc cấm đạo Thiên Chúa cho nên sự buôn bán với người nước ngoài cũng bị cản .

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
101    84    5    28-04-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.