Những chuyện đời thường quanh ta 10

Những chuyện đời thường quanh ta 10 Bệnh vĩ cuồng của một số tri thức trẻ Có những trí thức trẻ luôn tự coi mình là nhất thiên hạ. Cái ảo giác vinh quang không phải là ma túy nhưng có sức gây nghiện và gây hại hơn cả ma túy. Nó bắt con người ta khi đã vướng vào luôn ở một vị trí lửng lơ “chân không tới đất, cật không tới giời”. Mở mồm là. chê Có một câu chuyện vui thế này: Một anh chàng thấy trên ngực mình luôn xuất hiện một vết đỏ in hình. | Những chuyện đời thường quanh ta 10 Bệnh vĩ cuồng của một số tri thức trẻ Có những trí thức trẻ luôn tự coi mình là nhất thiên hạ. Cái ảo giác vinh quang không phải là ma túy nhưng có sức gây nghiện và gây hại hơn cả ma túy. Nó bắt con người ta khi đã vướng vào luôn ở một vị trí lửng lơ chân không tới đất cật không tới giời . Mở mồm là. chê Có một câu chuyện vui thế này Một anh chàng thấy trên ngực mình luôn xuất hiện một vết đỏ in hình bàn tay anh ta không biết nguyên do vì đâu và quyết định đến bác sĩ khám. Bác sĩ sau một hồi khám cũng không tìm ra nguyên nhân. Anh chàng này buồn lắm bèn kể chuyện với một đồng nghiệp. Đồng nghiệp kia mỉm cười và lý giải đó là thói quen thường vỗ tay vào ngực mỗi khi nói chuyện của anh. X. có thói quen khiến người đối diện không dễ chịu tí nào quả là cái gì được gọi là thói thì thường không tốt . Ây là thói chê bai người khác cũng giông giống cái thói vỗ ngực. Việc ấy vào tay tớ 5 phút là xong ngay. . Cái chuyện đồng nghiệp thỉnh thoảng kèn cựa chê bai nhau sau lưng tí ti thôi thì cũng tạm gọi là chấp nhận được chứ đến cả sếp cũng dám chê Ông ấy thì biết cái quái gì chẳng qua. Làm việc dưới trướng ông ấy chán mớ đời. . Đến nước này thì hẳn mọi người đều nghĩ rằng X. phải là một người rất giỏi chuyên môn nếu không thì cũng phải là loại cơ cấu lãnh đạo đến nơi. Nhưng không X. chỉ là một nhân viên như nhiều nhân viên khác mà đồng lương thời buổi tăng giá vùn vụt như hiện nay chỉ đủ ăn bún sáng và uống nước chè vặt còn như nghiệp vụ cũng tạm được coi là cưng cứng cưng cứng trong cái mặt bằng chung lính tráng với nhau . Tất nhiên là thỉnh thoảng cũng được sếp khen vì một thành tích nho nhỏ nào đó. Ta đây nhất thiên hạ X. là người nhạy cảm. Sếp của anh khen xong rồi. quên luôn như vô số lời động viên ông ấy vẫn thường dành cho những nhân viên dưới mình nhưng anh thì nhớ dai lắm. Sáng ngủ dậy là X. nhớ đến ngay mấy lời khen ấy và cứ tí tách gặm nhấm niềm vui cả ngày. Nhưng anh lại không biết một điều rằng sếp của anh là một nhà ngoại .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.