“ Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa, Kìa em xiêm áo tự bao giờ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ Người đi Châu Mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa | Phân tích đoạn thơ sau trong bài Tây Tiến của Quang Dũng .Doanh trại bừng lên hội đuốc hoa Kìa em xiêm áo tự bao giờ Khèn lên man điệu nàng e ấp Nhạc về Viên Chăn xây hồn thơ Người đi Châu Mộc chiều sương ấy Có thấy hồn lau nẻo bến bờ Có nhớ dáng người trên độc mộc Trôi dòng nước lũ hoa đong đưa Tây Tiến đoàn binh không mọc tóc Quân xanh màu lá dữ oai hùm Mắt trừng gửi mộng qua biên giới Đêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm Rải rác biên cương mồ viễn xứ Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh Áo bào thay chiếu anh về đất Sông Mã gầm lên khúc độc hành. BÀI LÀM Tây Tiến là bài hát của tình thương mến là khúc ca chiến trận của anh Vệ quốc quân năm xưa những anh hùng buổi đầu kháng chiến áo vải chân không đi lùng giặc đánh Nhớ - Hồng Nguyên những tráng sĩ ra trận với lời thề Chiến trường đi chẳng tiếc đời xanh . Quang Dũng viết bài thơ Tây Tiến vào năm 1948 tại Phù Lưu Chanh bên bờ sông Đáy thương yêu Sông Đáy chậm nguồn qua Phủ Quốc - Sáo diều khuya khoắt thổi đêm trăng Mắt người Sơn Tây - 1949 . Tây Tiến là một đơn vị quân đội thành lập vào năm 1947 hoạt động và chiến đấu ở thượngnguồn sông Mã miền Tây Hòa Bình Thanh Hóa sang Sầm Nứa trên dải biên cương Việt - Lào. Quang Dũng là một đại đội trưởng trong đoàn .