Ngày nay, nhắc đến khái niệm hành chính, mọi người thường nói vui với nhau rằng “Hành chính nghĩa là hành là chính”. Điều đó, đã thể hiện phần nào những vấn đề nổi cộm đang đặt ra cho nền hành chính nước nhà hiện nay. Vậy thực chất hành chính được định nghĩa như thế nào? Và nó đã hình thành, phát triển ra sao trong lịch sử phát triển của nhân loại | Như vậy, đa số những định nghĩa được đưa ra đều thường xoay quanh “hành chính là quản lý”. Vậy thực chất, hành chính có là quản lý và quản lý có là hành chính hay không? “Hành chính” là một dạng quản lý đặc biệt, nhất là quản lý nhà nước. Theo tiếng latinh cổ, hành chính có hai nghĩa phân biệt nhau: giúp đỡ, hỗ trợ hay phục vụ - (một người hay một nhóm người dành cho một người khác hay nhóm người khác), và quản lý, hướng dẫn hay cai trị - (một người hay một nhóm người đối với một người hay một nhóm người khác). Kết hợp hai nghĩa này với nhau, ta thấy thuật ngữ “hành chính” vừa có nghĩa là phục vụ, hỗ trợ vừa có nghĩa là quản lý và điều hành. Ban đầu hai khái niệm hành chính và “quản lý” có cùng ý nghĩa, đều là chăm lo cộng việc hay chịu trách nhiệm về công Về sau, người ta càng tìm ra được những điểm khác nhau giữa hai khái niệm này và đưa ra được những định nghĩa chính xác và tinh vi hơn về hành chính. Quản lý và hành chính là hoạt động thực tiễn, nhưng chúng cũng được xem là một khoa học bởi vì chúng đều có tính quy luật, có các nguyên lý và các mối quan hệ tương hỗ khác với các ngành học thuật khác. Mặt khác, hành chính cũng được coi là một nghệ thuật vì chúng bao hàm cả các hành vi và thái độ xử sự giữa các yếu tố (tác nhân) tham gia trong đó. C. Mác đã hình dung quản lý như công việc của một người nhạc trưởng chỉ huy một dàn nhạc, biết phối hợp một cách hài hòa âm thanh của những nhạc cụ khác nhau tạo nên những bản nhạc tuyệt vời.