Trên chặng đường đầu của bước lưu ly, nàng đã phải héo tàn dưới bàn tay vũ phu của Mã Giám sinh. Rồi tiếp đến những ngày "liễu ngõ hoa tường" trong thanh lâu, | TƯ TƯỞNG CON NGƯỜI BẠC MỆNH TRONG THƠ CA NGUYỄN DU Trên chặng đường đầu của bước lưu ly nàng đã phải héo tàn dưới bàn tay vũ phu của Mã Giám sinh. Rồi tiếp đến những ngày liễu ngõ hoa tường trong thanh lâu nơi chôn vùi tất cả nhân vị nhân phẩm. Giờ đây nàng chỉ còn là cánh hoa úa tàn Xưa sao phong gấm rủ là Giờ sao tan tác như hoa giữa đường. Mặt sao dầy gió dạn sương Thân sao bướm chán ong chường bấy thân ĐTTT câu 1235-38 Cánh hoa càng úa tàn dưới bàn tay Bạc Hạnh và trong thanh lâu của chàng để sau cùng một phen tan nát dưới bàn tay vô đạo của Hồ Tôn Hiến. Cung đàn bạc mệnh lúc này càng vang lên một âm thanh não nuột cuối cùng để chờ giải thoát Một cung gió tủi mưa sầu Bốn dây nhỏ máu năm đầu ngón tay. Ve ngâm vượn hót nào tầy ĐTTT câu 2569-71 - Sân dục - Đây là nộ khí của những mẫu người lệch lạc thiên về tính ác hơn tính thiện. Đây cũng là nguyên nhân gia hình cho khách má hồng. Mà nộ khí do sân dục phát xuất thường lại do chính người đồng phái tính. Có thể kể ít mẫu người dưới ngòi bút Nguyễn Du như Tú Bà Hoạn Thư. Tú Bà thật là bàn tay sắt đè nặng trên cuộc đời giai nhân. Thúy Kiều vừa giáp mặt lần đầu tiên tác giả đã cho nàng thấy một thái độ vô nhân của mụ Mụ nghe nàng nói hay tình Bấy giờ mới nổi tam bành mụ lên . ĐTTT câu 961-962 Lời lẽ của mụ càng như những mũi tên độc áp đảo giai nhân Con kia đã bán cho ta Nhập gia phải cứ phép nhà ta đây. Lão kia có giở bài bây Chẳng văng vào mặt mà mày lại nghe. Cớ sao chịu tốt một bề Gái tơ mà đã ngứa nghề sớm sao. Phải làm cho biết phép tao Chặp bì tiên rắp sấn vào ra tay . ĐTTTcâu 971-978 Và cứ thế đôi bàn tay oan khốc của mụ cứ tăng thêm đau khổ cho kẻ nữ nhi đọa đầy. Nàng vừa tủi nhục vì bị Sở Khanh lừa dối lại vừa rước lấy tai họa vào thân. Tú Bà lúc này hiện lên như một ác thần trước mắt giai nhân Tú Bà tốc thẳm đến nơi Hăm hăm áp điệu một hơi lại nhà. Hung hăng chẳng hỏi chẳng tra Đang tay vùi liễu dập hoa tơi bời. Thịt da ai cũng là người Lòng nào hồng rụng thắm rời chẳng đau. Hết lời thú phục khẩn cầu Uấn .