TỰ HẠN CHẾ TƯ PHÁP HỆ THỐNG PHÁP LUẬT HOA KỲ

Vấn đề hành vi thẩm phán không được làm, hoặc không nên làm, là một vấn đề không liên quan nhiều đến thẩm quyền xét xử, mà liên quan đến vấn đề địa vị người xét xử - tức là vấn đề các thẩm phán trong hệ thống cần phải xét xử hoặc từ chối xét xử một số loại tranh chấp nhất định. | TỰ HẠN CHẾ TƯ PHÁP HỆ THỐNG PHÁP LUẬT HOA KỲ Vấn đề hành vi thẩm phán không được làm hoặc không nên làm là một vấn đề không liên quan nhiều đến thẩm quyền xét xử mà liên quan đến vấn đề địa vị người xét xử - tức là vấn đề các thẩm phán trong hệ thống cần phải xét xử hoặc từ chối xét xử một số loại tranh chấp nhất định. Mười nguyên tắc tự hạn chế tư pháp dưới đây là những yếu tố cần được kiểm tra đối chiếu và hạn chế quyền lực của thẩm phán Mỹ. Những tập quán này xuất phát từ nhiều nguồn khác nhau - như Hiến pháp Hoa Kỳ và hiến pháp các bang luật của Quốc hội và cơ quan lập pháp bang và thông luật. Một số nguyên tắc được áp dụng nhiều cho tòa phúc thẩm hơn là tòa sơ thẩm hầu hết các nguyên tắc đều được áp dụng cho cả hệ thống tư pháp bang lẫn liên bang. Phải tồn tại một tranh cãi rõ ràng Hiến pháp Hoa Kỳ quy định Quyền lực tư pháp căn cứ vào Hiến pháp này sẽ có hiệu lực đối với tất cả các vụ việc trên phương diện luật pháp và công lý các điều luật của Hoa Kỳ các hiệp ước đã hoặc sẽ ký dưới thẩm quyền của Chính phủ Điều III Mục 2 . Từ mấu chốt trong câu này là từ các vụ việc . Từ năm 1789 các tòa án liên bang đã chọn cách giải thích thuật ngữ này theo nghĩa đen Phải có một tranh cãi thực tế giữa các bên đối nghịch hợp pháp đáp ứng tất cả các tiêu chí kỹ thuật để có thể cấu thành một vụ kiện. Tranh chấp phải liên quan đến việc bảo vệ một quyền có ý nghĩa và không tầm thường hoặc nhằm ngăn cản hoặc uốn nắn một vấn đề sai lệch ảnh hưởng trực tiếp đến các bên tham gia vụ kiện. Nguyên tắc chung này có ba hệ quả. Hệ quả thứ nhất là tòa liên bang không được đưa ra ý kiến cố vấn hoặc các phán quyết về các tình huống mang tính giả định hoặc chưa gây ra sự va chạm giữa các bên đối nghịch. Tranh chấp phải là thực tế và hiện hữu trước khi tòa đồng ý chấp nhận xét xử. Hệ quả thứ hai là các bên tham gia vụ kiện phải có địa vị phù hợp. Hệ quả này giải quyết vấn đề ai là người được đưa vụ kiện ra tòa. Người mang vụ kiện ra tòa đã phải chịu hoặc sẽ phải chịu ngay lập tức một thiệt .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.