Bài viết bình giảng về bài tơ Sóng của Xuân Quỳnh hy vọng sẽ giúp ích cho bạn trong học tập, nghiên cứu và làm việc, giúp bạn phát triển kĩ năng viết văn, nắm được những ý chính của bài để có một bài văn tốt nhất. | Bình giảng đoạn thơ sau đây trong bài Sóng của nhà thơ Xuân Quỳnh .Con sóng dưới lòng sâu. Hướng về anh một phương . Sóng biển rộng lớn bao la mà vẫn điệp trùng thương nhớ. Sóng biển vật vã thương đau mà vẫn một đời mê đắm. Sóng biển dữ dội thét gào mà vẫn nồng cháy thương yêu. Phải có những con sóng như thế những con sóng mang trong mình biết bao đói cực vẫn đêm ngày cuộc tròn trong thơ trong tâm hồn người phụ nữ đa tài đa tình và cũng đa đoan ấy nữ sĩ Xuân Quỳnh. Và bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh đã chuyên chở hết cái tài cái tình và cả cái đa đoan ấy của nữ sĩ mà tiêu biểu là đoạn thơ Con sóng dưới lòng sâu Hướng về anh một phương Hòa cùng những con sóng sóng thơ sóng lòng ta tìm về cõi sâu kín của tâm hồn thi sĩ và cũng là của muôn kiếp má hồng . bài thơ Sóng ra đời khi những con sóng lòng dâng lên dữ dội những con sóng nhớ thương thao thức của một tâm hồn đang yêu. Cả bài thơ là những đợt sóng nối nhau vỗ vào tâm hồn người đọc. Sóng và nhân vật em đan quyện vào nhau để thì thầm những nỗi niềm những tâm tư. Và có thể nói khổ thơ Con sóng dưới lòng sâu Hướng về anh - một phương Đây là một khổ thơ vô cùng đặc biệt bởi trong bài thơ chỉ duy nó có sáu câu. Sáu câu thơ trải dài như nỗi thao thức băn khoăn của tâm hồn thi sĩ trong đêm. Con sóng dưới lòng sâu Con sóng trên mặt nước Hai câu thơ với hình thức lặp quyện hòa cùng nghệ thuật đối vỗ nên điệp trùng những con sóng với nhiều dạng thức khác nhau. Con sóng lặn sâu dưới lòng đại dương qua thanh bằng cuối câu thơ. Con sóng dữ dội tung bọt trắng xóa trên mặt biển với thanh trắc. Cả hai kết hợp với nhau làm nên sự đa dạng của sóng biển. Sóng là em em là sóng. Cũng như sóng kia tâm hồn em cũng vô vàn những phức tạp khó hiểu. Lúc lặng lẽ êm đềm khi nồng nàn dữ dội nhưng thế nào đi nữa em vẫn mãi là em vẫn mãi ôm trong lòng một nỗi nhớ thương không dứt. Cũng như sóng kia thôi dù dịu êm hay dữ dội thì Ôi con sóng nhớ bờ Ngày đêm không ngủ được Xuân Quỳnh vô cùng tinh tế khi mượn một hình tượng rất động để diễn ta nỗi niềm