Ngày xửa, ngày xưa có một dân tộc rất gắn bó đoàn kết với nhau. Họ sống với nhau như một gia đình: không có thù hằn, không có cãi cọ, không có nỗi đau buồn. Trên vùng đất của họ có cả rừng, núi và biển đẹp tuyệt vời. Bỗng có một tên phù thuỷ độc ác muốn phá vỡ mọi cảnh đẹp trên vùng đất này. Hắn nghĩ mãi, nghĩ mãi, không biết ai có thể làm nổi việc này. Thế rồi hắn cũng nghĩ ra một cách là khích bác cho mọi người cãi cọ nhau. Hắn. | CÂU CHUYỆN GIÁO DỤC SỨC MẠNH ĐOÀN KẾT Ngày xửa ngày xưa có một dân tộc rất gắn bó đoàn kết với nhau. Họ sống với nhau như một gia đình không có thù hằn không có cãi cọ không có nỗi đau buồn. Trên vùng đất của họ có cả rừng núi và biển đẹp tuyệt vời. Bỗng có một tên phù thuỷ độc ác muốn phá vỡ mọi cảnh đẹp trên vùng đất này. Hắn nghĩ mãi nghĩ mãi không biết ai có thể làm nổi việc này. Thế rồi hắn cũng nghĩ ra một cách là khích bác cho mọi người cãi cọ nhau. Hắn dò dẫm đến bên núi cao và thì thầm Núi cao núi cao ơi bạn cao to thế này đẹp hùng vĩ thế này mọi người đến chiêm ngưỡng bạn các họa sĩ từ khắp nơi đến vẽ bạn các nhà thơ từ khắp nơi đến làm thơ về bạn thế nhưng thật là bất công vì bạn có được thế này là nhờ các viên đá nhỏ. Chính những viên đá nhỏ đó đã làm nên dãy núi lớn là bạn. Thế nhưng ai nhớ đến họ đâu Có ai nhớ làm thơ về những viên đá nhỏ đâu Có ai ngắm nhìn chúng đâu . Những viên đá nhỏ nghe thấy những điều này và bắt đầu suy nghĩ. Rồi bỗng thấy ấm ức và tin lời tên phù thuỷ nọ Chúng ta mới quan trọng nếu không có chúng ta thì lấy đâu ra núi . Thế là chúng bắt đầu chia rẽ nghi ngờ cãi cọ tranh công với nhau cho đến khi ngọn núi tan vụn ra. Không còn đâu ngọn núi cao hùng vĩ trên vùng đất này nữa. Tên phù thuỷ độc ác nọ hài lòng và bắt đầu tấn công đến biển. Hắn đến bên bờ biển và thì thầm Biển rộng biển rộng ơi bạn rộng mênh mông thế này đẹp lỗng lẫy thế này mọi người đến chiêm ngưỡng bạn các họa sĩ từ khắp nơi đến vẽ bạn các nhà thơ từ khắp nơi đến làm thơ về bạn hát những bài ca ngợi bạn thế nhưng thật là bất công vì bạn có được thế này là nhờ các giọt nước nhỏ. Chính những giọt nước nhỏ đó đã làm nên biển mênh mông là bạn. Thế nhưng có ai nhớ đến họ đâu Có ai nhớ làm thơ làm nhạc về những giọt nướcnhỏ đâu Có ai ngắm nhìn chúng đâu Nếu không có những giọt nước nhỏ kia thì lấy đâu ra bạn hỡi biển rộng . Những giọt nước nhỏ nghe thấy những điều này và bắt đầu suy nghĩ. Rồi chúng bắt đầu thấy không hài lòng sau rồi thấy giận dữ bắt đầu cãi cọ và phẫn