1. NIỀM IM LẶNG CỦA NIM VÀ AI Tập thơ Niềm im lặng của Nim xuất hiện vào những năm 20 thế kỷ trước đáp ứng đòi hỏi của một thực tại đang cần một tiếng thơ mới ở Hàn Quốc. | Han Yong-Un và Hàn Mặc Tử Itrni Ầ 1 w ft Thơ ca của niềm im lặng 1. NIỀM IM LẶNG CỦA NIM VÀ AI Tập thơ Niềm im lặng của Nim xuất hiện vào những năm 20 thế kỷ trước đáp ứng đòi hỏi của một thực tại đang cần một tiếng thơ mới ở Hàn Quốc. Tuy phong trào Thơ Mới đã được thiết lập từ năm 1908 với bài Từ biển cả đến trẻ thơ của Choe Namson nhưng cả Choe cũng như các thi sĩ Chu Yohan Kim Ok và Kim Sowol dù sáng tạo nhiều bài thơ được mọi người yêu thích cái trữ tình của họ vẫn thiếu chiều sâu tư tưởng thiếu một triết lý giúp nó kết nối mộng và thực. Với Niềm im lặng của Nim Han Yong-Un đã giải thoát cho dòng thơ đương đại đang có nguy cơ tắc nghẽn bằng một thứ thơ tự do mới lạ vừa trữ tình vừa tâm linh vừa thực tại vừa huyền bí mà chẳng cần mô phỏng các trào lưu văn học phương Tây. Tất nhiên không phải tác phẩm của họ không chịu ảnh hưởng từ bên ngoài. Bản dịch Gitanjali Thơ Dâng của R. Tagore phổ biến ở Hàn Quốc vào năm 1923 cũng như nhiều tập thơ khác của thi hào Ân Độ đã gây cảm hứng nồng nhiệt đó là thơ soi chiếu thực tại huyền bí bằng giọng điệu của tình yêu. Trong Niềm im lặng của Nim có thể nghe thấy dư vang của Gitanjali vàNgười giữ vườn. Ở Ân Độ Tagore là một thánh sư Gurudeva còn ở Hàn Quốc Han Yong-Un là một cao tăng một thiền sư. Tập thơNiềm im lặng của Nim với chín mươi bài thơ được soạn ra như để làm mới lại khái niệm Nim một đại từ có ý nghĩa rất đặc biệt và biến hóa trong tiếng Hàn. Trong thơ tình Nim là người yêu bạn tình. Trong thơ đạo lý Nim là minh chủ là nhà vua. Trong thơ tôn giáo Nim là Phật Chúa Vĩnh cửu. Có thể nói NIM vừa là chủ thể vừa là đối tượng trong tình yêu là chính bản thân tình yêu. Do đó đất nước cuộc đời cái linh thiêng. đều có thể gọi là Nim. Tùy trường hợp có thể dịch Nim sang tiếng Việt là ngài người ai anh em. Với Hàn đó là một điều ta ước vọng . Vậy thì Nim là du khách ta là con thuyền Ta là con thuyền Em là du khách Em bước lên ta bàn chân bùn lấm Ta ôm em mà thầm lặng băng sông Khi ta ôm em dù sâu hay cạn Dù nước kia chảy xiết .