Tham khảo bài viết 'tổng kết kiến thức thể loại văn xuôi văn 12_4', tài liệu phổ thông, ôn thi đh-cđ phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | TỔNG KẾT KIẾN THỨC THỂ LOẠI VĂN XUÔI VĂN 12 Bình luận truyện Vợ nhặt không hiểu sao có một câu rất quan trọng của Kim Lân mà nhiều người hay bỏ qua. Đó là câu kết truyện Trong óc Tràng vẫn thấy đám người đói và lá cờ đỏ bay phấp phói. . Một câu kết như thế chứa đựng bao sức nặng về nghệ thuật và nội dung cho thiên truyện. Hình ảnh lá cờ đỏ sao vàng là tín hiệu thật mới mẻ về một sự đổi thay xã hội rất lớn lao có ý nghĩa quyết định với sự đổi thay của mỗi số phận con người. Đây là điều mà các tác phẩm văn học hiện thực giai đoạn 1930 - 1945 không nhìn thấy được. Số phận con người trong văn học hiện thực đồng nghĩa với bế tắc. Nền văn học mới sau Cách mạng tháng tám đã đặt vấn đề và giải quyết vấn đề số phận con người theo một cách khác lạc quan hơn nhiều hi vọng hơn. Quá trình tâm lí ở cụ Tứ có phần phức tạp hơn nhân vật Tràng. Nếu ở đứa con trai niềm vui làm chủ tâm lí phát triể n theo chiều thẳng đứng phù hợp với một chàng rễ trẻ tuổi đang tràn trề hạnh phúc thì ở bà mẹ tâm lí vận động theo kiể u gấp khúc hợp với những nỗi niềm trắc ẩn trong chiều sâu riêng của người già từng trải và nhân hậu. Cũng như con trai khởi đầu tâm lí ở bà cụ Tứ là ngỡ ngàng. Anh con trai ngỡ ngàng trước một cái đã biết còn bà mẹ ngỡ ngàng trước một cái dường như không hiểu được. Cô gái xuất hiện trong nhà bà phút đầu là một hiện tượng lạ. Trạng thái ngỡ ngàng của bà cụ Tứ được khơi sâu bởi hàng loạt những câu hỏi nghi vấn Quái sao lại có người đàn bà nào ở trong nhà ấy nhỉ Người đàn bà nào lại đứng ngay đầu giường thằng con mình thế kia Sao lại chào mình bằng u Không phải con cái Đục mà. Ai thế nhỉ Rồi lại Ô hay thế là thế nào nhỉ . Trái tim người mẹ có con trai vốn rất nhạy cảm về điều này vậy tại sao Kim Lân lại để cho nhân vật người mẹ ngơ ngác lâu đến thế Một chút quá đà một chút kịch trong ngòi bút Kim Lân chăng Không nhà văn của đồng nội vốn không quen tạo dáng. Đây là nỗi đau của người viết chính là sự cùng quẩn của hoàn cảnh đánh mất ở người mẹ sự nhạy cảm đó. Nếu ở Tràng sự ngỡ