Tham khảo bài viết 'bức tranh quê và tấm lòng yêu đời của hàn mạc tử trong đây thôn vĩ dạ', tài liệu phổ thông, ôn thi đh-cđ phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | bức tranh quê và tấm lòng yêu đời của Hàn Mạc Tử trong Đây thôn Vĩ Dạ Đề Nhận xét về bài thơ Đây thôn Vĩ Dạ của Hàn Mặc Tử sách Ngữ văn 11 tập 2 viết Bài Đây thôn Vĩ Dạ là bức tranh đẹp về 1 miền quê đất nước là tiếng lòng của một người tha thiết yêu đời yêu người. Hãy phân tích làm rõ. Trong đời thơ Hàn Mạc Tử có thể nói ĐTVD là 1 trong số ít những giọt nắng tinh khôi trong trẻo ví như mùa xuân chín chẳng hạn . Muốn phân tích được cho ra nét đẹp của bức tranh thiên nhiên quê hương này hãy căn cứ vào HCST Nguyên nhân ra đời Đây thôn Vĩ Dạ ban đầu có tên là Ở đây thôn Vĩ Dạ. 1 Theo một số tài liệu bài thơ được gợi cảm hứng từ mối tình của Hàn Mặc Tử với một cô gái vốn quê ở thôn Vĩ Dạ. GS. Nguyễn Đăng Mạnh cho biết Hồi làm nhân viên ở sở đạc điền Quy Nhơn Hàn Mặc Tử có thầm yêu trộm nhớ đơn phương một cô gái người Huế tên là Hoàng Thị Kim Cúc con ông chủ sở. Một thời gian sau nhà thơ vào Sài Gòn làm báo khi trở lại Quy Nhơn thì cô gái đã theo gia đình về Vĩ Dạ Huế . Một buổi kia cô Cúc do sự gợi ý của một người em thúc bá bạn của Hàn Mặc Tử gửi vào cho nhà thơ một tấm bưu ảnh chụp một phong cảnh sông nước có thuyền và bến kèm theo mấy lời thăm hỏi để an ủi nhà thơ lúc này đã mắc hiểm nghèo bệnh phong . Lời thăm hỏi không kí tên theo thư của Kim Cúc gửi nhà thơ Quách Tấn đề ngày 15 tháng 4 năm 1971 nhưng bức ảnh và những dòng chữ kia đã kích thích trí trí tưởng tượng cảm hứng và đã gợi dậy những gì thầm kín xa xưa của Hàn Mặc Tử. theo Văn học 11 Nxb Giáo dục 2000 tr. 145. Theo Nguyễn Bá Tín em ruột nhà thơ Hàn Mặc Tử thì Năm 1939 Hoàng Cúc nhận được hung tin nói trên từ Hoàng Tùng Ngâm. Nàng chuẩn bị một số tiền định gửi cho Hàn Mặc Tử uống thuốc nhưng không dám gửi. Nàng bèn gửi cho Hàn Mặc Tử một bức ảnh chụp cảnh nàng mặc áo lụa dài trắng đứng dưới vòm cây xanh mát. Nhận được ảnh Hàn Mặc Tử rất vui. Chàng liền làm ngay bài thơ Đây thôn Vỹ Dạ gửi ra Huế cho Hoàng Cúc. Qua đó ta thấy bài thơ là những dòng kí ức là nỗi nhơ khôn nguôi những kỉ niệm đẹp về bức tranh xứ