Đau Thương - Hàn Mạc Tử Phần 1

Ai nói vườn trăng là nói vườn mơ. Ai nói đến mộng là nói bến tình. Người thơ là khách lạ đi giữa nguồn trong trẻo. Trên đầu Người là cao cả, vô biên và vô lượng: xung quanh Người là mơn trớn với yêu đương vây phủ bởi trăm dây quyến luyến làm bằng êm dịu, làm bằng thành bại. | Đau thương Thơ điên 1937 Tác giả Hàn Mạc Tử Phần 1 Hương thơm Đà lạt trăng mờ Đây phút thiêng liêng đã khởi đầu Trời mơ trong cảnh thực huyền mơ Trăng sao đắm đuối trong sương nhạt Như đón từ xa một ý thơ. Ai hãy làm thinh chớ nói nhiều Để nghe dưới dáy nước hò reo Để nghe tơ liễu rung trong gió Và để xem người giải nghĩa yêu. Hành thông lấp loáng đứng trong im Cành lá in như đã lặng chìm. Hư thực làm sao phân biệt được Sông Ngân hà nổi giữa màn đêm. Cả trời say nhuộm một màu trăng Và cả lòng tôi chẳng nói rằng. Không một tiếng gì nghe động chạm Dẫu là tiếng vỡ của sao băng. TỐI TÂN HÔN Tặng Mộng Cầm Là sợi đường tơ dịu quá trăng Là bao nhiêu ngọc cũng chưa bằng Cả và thế giới như không có Một vẻ yêu là một vẻ tân. Đã có khi nào cô ước mơ Rồi đây khai mạc cuộc đời thơ Bằng đêm hôm ấy êm như rót Lời mật vào tai ngọt sửng sờ. Nhưng cái gì thơm đã tới kề Tôi e tình tứ bớt say mê Không còn ý nhị ban đầu nữa Sẽ chán chường và sẽ chán chê. Cho nên tôi tưởng tối tân hôn Chưa tới còn xa để được buồn Để sống trong niềm thương nhớ đã Để còn mượng tượng đến giai .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
217    75    2    24-05-2024
43    63    2    24-05-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.