Dạo này báo con thường theo tôi đi rừng. Trong lúc tôi cặm cụi đào đãi thì nó quanh quẩn săn mồi gần đó. Một hôm, khi đi ngang qua dải rừng non trước nhà, nó chợt nhảy ra trước tôi gầm gừ. | Dạo này báo con thường theo tôi đi rừng. Trong lúc tôi cặm cụi đào đãi thì nó quanh quẩn săn mồi gần đó. Một hôm khi đi ngang qua dải rừng non trước nhà nó chợt nhảy ra trước tôi gầm gừ. Tôi nhìn lên và thấy một con rắn đang vắt vẻo trên nhánh cây đổ xuống chắn lối đi. Từ đó tôi biết mình đã có một vệ sĩ đáng tin cậy. Tôi đặt tên cho nó là Aga. Không Phải vì sính chữ Tây chữ Tàu gì đâu chẳng qua tôi thấy vần A khi gọi trong rừng vang rất xa. Ai chưa tin xin cứ vào giữa rừng sâu mà gọi thử A. a. a. ga. a. a. a. Thấm thoắt đã tới mùa hè. Đây đó thấp thoáng những trái cây chín ửng. Không khí thoảng thơm mùi mật ngọt. Ở lâu trong rừng chỉ cần ngửi hương rừng nghe chim hót là biết mùa hè tới. Đừng có tin lũ ve chúng kêu ra rả ngay từ những ngày nắng nóng giữa mùa xuân. Tôi bỗng thấy nôn nao khi nghe tiếng chim cu quen thuộc. Tiếng chim gù đánh thức bao nỗi nhớ. Rồi còn tiếng gà rừng gáy te te mỗi buổi trưa. Đến ngày giỗ anh Sơn tôi ngậm ngùi đốt mấy khúc trầm tưởng nhớ tới anh. Dù không mê tín nhưng tôi cũng khấn thầm mong anh phù hộ cho tôi tìm ra vỉa quặng. Giá như anh còn sống công việc dễ dàng hơn biết bao Rồi tới ngày anh Đằng và anh Hùng ra đi tôi lại về ngồi bên mộ. Mới đó mà đã một năm tròn. Những ngày đơn độc trùng rừng thật dài nhưng khi nghĩ tới chuyện cũ thì tưởng như nó vừa qua. Tôi nhớ lại lúc anh Hùng ngã gục trên người anh Đằng và nước mắt lại trào ra trong tai như còn nghe tiếng đạn nổ tiếng máy bay gầm rú. Cỏ đã mọc xanh trên những hố đạn nhưng nỗi đau vẫn chưa hề nguôi ngoai. Thỉnh thoảng đi ngang qua chiếc trực thăng tôi cũng ghé vào đốt mấy miếng trầm bên mộ viên phi công và hai người lính ngụy. Với tôi giờ đây họ không còn là kẻ thù. Chẳng phải tôi đã thay đổi cách nhìn nhận đơn giản lúc này họ chỉ là những khúc xương khô dưới mộ. Tội nghiệp cho họ những kẻ đã uổng phí cuộc sống của mình để giờ đây nắm xương tàn không ai biết đến. Mà cũng lạ Từ đó đến nay chẳng có chiếc trực thăng nào tới đây. Lâu lâu mới nghe tiếng máy bay ù ù tít trên cao đôi lúc