Dù đang lúc ở nhà, đi ngoài phố hay ngồi trong quán, bất kể là đang rất bận bịu hay thật rảnh rang mà trời tự nhiên ẩm ướt, lành lạnh và có mưa lất phất là tôi lại thấy nhớ đến cái vùng quê ấy, người tình ngày xưa và món bánh xèo vỏ. | Dù đang lúc ở nhà đi ngoài phố hay ngồi trong quán bất kể là đang rất bận bịu hay thật rảnh rang mà trời tự nhiên ẩm ướt lành lạnh và có mưa lất phất. là tôi lại thấy nhớ đến cái vùng quê ấy người tình ngày xưa và món bánh xèo vỏ. Dù đang lúc ở nhà đi ngoài phố hay ngồi trong quán bất kể là đang rất bận bịu hay thật rảnh rang mà trời tự nhiên ẩm ướt lành lạnh và có mưa lất phất. là tôi lại thấy nhớ đến cái vùng quê ấy người tình ngày xưa và món bánh xèo vỏ. Hồi trước anh thường đưa tôi tới ăn tại mấy cài lều ở chợ hay những cái quán xập xệ ven đường. Có những cái quán phải giở tấm liếp hay cúi khom lưng mới có thể bước vô. Thích lắm cái khung cảnh đơn sơ ở những nơi ấy với vài ba bếp than có lửa nhỏ liu riu cùng dăm người xúm xít vây quanh. Nghe ấm áp đến lạ lùng nhất là khi từ ngoài mưa bước vào. Bánh xèo vỏ được đúc bằng dầu phộng không có nhân bột không hề được pha chế và phải ăn với mắm đục. Đây là một loại mắm chưa đủ ngày để rút nhưng được gạn lọc rất kỹ và phải đựng trong tĩn đất nung mới đúng cách. Sau khi cả hai đứa đã lọt thỏm người vào bên trong anh thường đi kiếm hai cái đòn. Anh kéo tôi ngồi xuống chậm rãi lấy hai cái chén nhỏ múc mắm ra xé ớt bỏ vô rồi lấy thêm hai cái đĩa không và gác hai đôi đũa kế bên rồi ung dung. chờ đợi. Chúng tôi ngồi thu lu bên nhau và thích thú theo dõi đôi tay thuần thục của bà hàng. Bánh chín rất nhanh và do quá mỏng nên phải xếp theo từng cặp một. Được cặp nào người đúc đặt ngay vào đĩa của khách cặp đó. Đôi mắt của anh ấy mới háo hức làm sao khi xắn đôi cặp bánh ra chấm mắm từng nửa một rồi đưa lên miệng. Tôi không dám ăn vội vã và cũng chẳng muốn nuốt ngay. Cứ muốn giữ mãi hương vị thơm ngon của bánh như muốn níu lại những khoảnh khắc của sum vầy với những cặp bánh xèo vỏ được san sớt cùng nhau. Cái nóng hổi từ bánh toả ra từ trong lòng toả ra từ những yêu thương toả ra khiến cái quán nhỏ xập xệ với màu rực đỏ của lửa bỗng như đổi khác. Bỗng huyền ảo lung linh một nét đẹp rời rợi và lạ lùng. Chiều nay lại mưa và rất nhớ.