Có một trạng thái tâm hồn mà một bộ phận nhân loại cố tránh không đụng đến, đấy là nỗi buồn. Người ta biết nó có nhưng tránh không nói đến vì ngại rằng nỗi buồn sẽ kéo theo nó những sức mạnh tác hại khác của tâm hồn mà người ta không kiểm soát nổi. Giống như trong khoa khảo cổ học ngày nay, có những mục tiêu mà người ta không dám đào bới, vì ngại rằng những phương pháp hiện có sẽ không đủ sức để bảo quản nhiều thứ cổ vật một khi khai quật lên | RƯỢU LÀNG VÂN Có một trạng thái tâm hồn mà một bộ phận nhân loại cố tránh không đụng đến đấy là nỗi buồn. Người ta biết nó có nhưng tránh không nói đến vì ngại rằng nỗi buồn sẽ kéo theo nó những sức mạnh tác hại khác của tâm hồn mà người ta không kiểm soát nổi. Giống như trong khoa khảo cổ học ngày nay có những mục tiêu mà người ta không dám đào bới vì ngại rằng những phương pháp hiện có sẽ không đủ sức để bảo quản nhiều thứ cổ vật một khi khai quật lên. Thảng hoặc người ta tin rằng có thể huy động để thay thế vào đó những sức mạnh có phẩm chất khác của tâm hồn ví dụ như lý trí khoa học. ấy là thời kỳ cổ điển của lịch sử tư tưởng nhân loại. Đến một thời kỳ người ta khước từ những biện pháp phòng ngự nói trên và cố gắng tấn công vào nỗi buồn. Đó chính là chủ nghĩa lãng mạn. Người ta coi nỗi buồn là một thứ thành lũy không phá nổi một đạo quân trùng điệp vây phủ tâm hồn thậm chí người ta đem nỗi buồn ra làm cái bẫy để đánh đố nhau Hành nhân hạ xứ tận tiêu hồn Lâu thượng hoàng hôn Mã thượng hoàng hôn Tạm dịch - ở nơi đâu người lữ hành thấy buồn đứt ruột Hoàng hôn trên lầu Hoàng hôn trên ngựa Cuối cùng thì người ta cũng tìm ra vũ khí thích hợp để tấn công ấy là rượu. Dục phá sầu thành tu dụng tửu dịch nghĩa là Muốn phá thần sầu nên dùng rượu Còn con người thất bại Cao Bá Quát thì nghe nói đã đề trên bình rượu độc ẩm của ông một câu hỏi Dữ nhỉ đồng tiêu vạn cổ sầu nghĩa là cùng với mày ta tiêu tán nỗi buồn ngàn năm . Tôi đã tham dự những cuộc rượu bè bạn ở những bản thượng Trường Sơn. ở đó có lúc cả bốn bàn tay thi nhau nâng lấy bát rượu bị từ chối và tôi tự hỏi Cuộc giao lưu nào đã đem đến cho họ một cử chỉ đẹp đến như thế Tôi không cổ vũ cho sự uống rượu nhưng cũng không chủ trương lấy nước lã thay rượu khi có bạn đến chơi nhà. Vấn đề là nhận thức cho đúng cái ngưỡng của sự vật thái quá hay bất cập đều là phi - văn hóa. Văn hóa đó chính là cái ngưỡng của sự vật. Tôi không khuyến khích sự uống rượu nhưng tôi cũng không muốn bỏ lỡ một cơ hội nào của sự giao lưu. Huống .