Tham khảo tài liệu 'thiết kế bài giảng ngữ văn 12 tập 2 part 2', tài liệu phổ thông, ngữ văn - tiếng việt phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | Đối vói những thi nhân thời xưa thì chuyên chú ở văn chương có nghĩa là chỉ chăm chú gò câu đẽo chữ đặt câu cho khéo vế đối cho chỉnh gieo vần hóc hiểm sử dụng điển tích cầu kì chơi chữ cho độc đáo. Hoặc chỉ biết ngâm vịnh phù phiếm với mây gió hăng hoa tuyết núi sông mà không hề đoái hoài đến nhân tâm thế sự. Có lúc lại học đòi bắt chước người một cách vô nghĩa như Cao Bá Quát từng chế giễu mới đầu thôn tạm biệt đã đã hát câu chén rượu Dương Quan xóm cạnh qua chơi đã ngâm câu tiếng gà điếm cỏ. . Đọc cuốn Từ trong di sản. mới biết ông cha ta đã từng phê phán mạnh mẽ những người chỉ chuyên chú ở văn chương . Lê Quý Đôn từng nhắc nhở Nếu chuộng nặn nọt ưa mới lạ gò gẫm từng chữ từng câu thì thơ làm ra sẽ kém . Vũ Khâm Lân lên án cái lề thói ưa chuộng lả lướt. đua nhau theo đòi cái ngón từ chương tỉa tách chạm trổ hết mực xa hoa cỏ biếc trăng non. và ông cho đó là lờ dị là trò bôi son trát phãh để mua vui cho người đời chốc lát . Quan điểm nghệ thuật vị nghệ thuật của trào lưu văn học lãng mạn thời tiền chiến là biểu hiện tự giác của loại văn chương chỉ chuyên chú ở văn chương . Một số nhà thơ từng tuyên bố văn chương chỉ đi tìm cái đẹp không dính dáng đến cuộc sống đến xã hội văn chương chỉ vì văn chương mà thôi. Thế Lữ ở giai đoạn đầu không ít mơ hồ khi ông viết . Anh dù bảo tính tình tôi thay đổi Không chuyên tâm không chủ nghĩa nhưng cần chi Tôi chỉ là một khách tình si Ham vẻ đẹp có muôn hình muôn thể Mượn lấy bút nàng Li Tao tôi vẽ Và mượn cây đàn ngàn phím tôi ca. Buồn thế Khi cả dân tộc là vong quốc nô thất phu hữu trách thế mà nhà thơ chỉ muốn là một khách tình si chỉ một thiên chức đi tìm cái đẹp u trầm đắm đuối . Không một phút bân tâm về đất nước và cuộc đời Văn chương thời nào cũng vậy không thể thoát li cuộc sống nó phải có ích cho đời góp phần nâng đỡ tâm hồn con người san sẻ tình thương rọi ánh sáng cho niềm tin và hi vọng của nhân dân. Nhà văn phải có trách nhiệm công dân tác phẩm của họ phải là tài sản là niềm tự hào của công chúng. Đành rằng không .