Người đàn bà trong trắng

Trăng lên quá đầu rặng thông, hơi rượu đã thấm lòng, nhà thi sĩ già ngỏ tâm sự với một chàng trẻ tuổi ngồi đối diện: - Tôi phải nói thật rằng tôi tiếp anh đây không phải vì ngày trước thầy anh là bạn đồng liêu của tôi và tôi coi anh như con cháu đâu. Nhưng mà vì anh cũng theo đuổi văn thơ, muốn làm thi sĩ. Nếu không thì tôi đã mời anh xuống đồi hồi chiều | Người đàn bà trong trắng Nguồn Trăng lên quá đầu rặng thông hơi rượu đã thấm lòng nhà thi sĩ già ngỏ tâm sự với một chàng trẻ tuổi ngồi đối diện - Tôi phải nói thật rằng tôi tiếp anh đây không phải vì ngày trước thầy anh là bạn đồng liêu của tôi và tôi coi anh như con cháu đâu. Nhưng mà vì anh cũng theo đuổi văn thơ muốn làm thi sĩ. Nếu không thì tôi đã mời anh xuống đồi hồi chiều như những người khác đến thăm tôi. Con người khác với thú vật ở cái chỗ biết làm thơ anh ạ. Tôi còn nhớ mãi câu nói của thầy anh trong một bữa đối ẩm như hôm nay. Nếu không phải là thi sĩ thì có khi người ta có cái cảm giác thình lình trở nên một con vật vì không có những phương cách để diễn tả lòng mình ra. Cho nên từ buổi từ quan về sống ở đây tôi không muốn đi lại với những con vật câm ấy. Người ta cho tôi là kiêu kỳ và ghét tôi nhưng ở trên họ tôi kể gì đến dư luận tuế toái của thiên hạ. Đôi mắt long lanh của nhà thi sĩ già đã hơi hơi lờ đờ vì hơi men bốc lên. Những lời nói của ông càng thao thao như nguồn thơ tuôn tràn trong cơn cảm hứng - Anh có công lần mò lên đây để nói chuyện thơ và hỏi tôi về Lý Bạch Đời Lý tôi thích nhất ở chỗ Lý Bạch nhất đẩu thi bách thiên Tràng An thị thượng tửu gia miên. Thiên tử hô lai bất thướng thuyền Tự xưng thần thị tửu trung tiên. Uống một đấu rượu làm trăm bài thơ say ngủ tại quán rượu vua đòi không tới và tự xưng rằng mình là một bậc tiên rượu. Sống như thế coi cuộc đời như giấc chiêm bao say cả ngày lẫn đêm - xử thế đại nhược mộng hồ vi lao kỳ sinh sở dĩ chung nhật túy - cái chết của Lý cũng vì thơ với rượu. Một bậc hào hoa như thế ôm trăng mà chết là phải lắm. Bình sinh Lý vẫn cho mình là trích tiên sau khi chết những đêm trăng sáng thi sĩ hiện lên trên một chiếc thuyền nguy nga đề hai chữ Thi Bá qua lại ở dòng sông mà Lý đã chìm theo bóng trăng đáy nước. Những nho sĩ quanh vùng đều thất kinh lập ngay đền thờ một bên sông. Một hôm có một văn nhân say rượu đi ngang thấy thuyền Thi Bá hiện lên liền ứng khẩu hỏi Hà nhân giang .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.