Tham khảo tài liệu 'thiết kế bài giảng ngữ văn 11 tập 1 part 4', tài liệu phổ thông, ngữ văn - tiếng việt phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | Người cho ông khác người người bảo ông đặt mình trên dư luận. Còn hơn thế ông chơi ngông. Hơn nữa hành động ấy xảy ra ngay sau ngày ông nghỉ việc quan. Ông làm cho con bò cũng ngất ngưởng như người Có người còn cho ông là xấc xược phạm thượng. Ba là ngất ngưởng cả vói Bụt. Cưỡi bò lên thăm chùa ở núi Nài mây phủ trắng phau ông tự cười mình là tay kiếm cung mà nên dạng từ bi. Kì thật đó chỉ là cái dạng thôi. Bởi theo hầu còn có cả một đoàn gót sen tiên nữa - các cô đào. Chẳng từ bi mà còn đại bất kính. Tuy vậy lại rất tự nhiên. Nên Bụt cũng không trách không phạt mà cười độ lượng và. cho qua. Đến chùa ông đâu có lễ Phật mà bày tiệc ca hát hát ả đào có đàn địch trống phách hẳn hoi. Nhà chùa chắc vị nể uy danh ông mà làm lơ. Ông được bữa chầu rộn rã đàn ca để được cảm thấy mình đã cởi bỏ tục luỵ lâng lâng bay bổng chín tầng mây phơi phới như luồng gió xuân mát mẻ. Cá tính thượng thư bốc lên hết cỡ trong chầu hát tài hoa. Bấy giờ thì mọi sự đời cái được cái mất tiếng khen miệng chê. tất cả chỉ là cỏ rác. Hồn ông lâng lâng ở cõi gió mây trong lành cao khiết. Lời thơ vút lên hào hứng Được mất dương dương người thái thượng Khen chê phơi phới ngọn đông phong. Con người bay bổng trên tầm cao say sưa trong âm nhạc điệu ca tiếng trống khi ca khi tửu khi cắc khi tùng. Dù cuộc vui bày trong cửa Phật có các cô tiên tham dự mà mình vẫn trong sạch thanh cao không Phật không Tiên không vướng tục. Đây là đoạn thơ rõ nhất vần nhất của bài thơ. Nếu hai câu trước trải dài thanh thoát cao siêu như tấm lòng không vướng chút bụi trần trong nhịp điệu thênh thênh thì hai câu sau là nhịp ca nhịp trống nhịp phách nhịp rượu chúc mừng rồi dồn lên rối rít để chêm. Dứt ở một chữ mang thanh trắc đục mạnh châm. Dứt câu thơ mà cũng chậm. Dứt nện mạnh dùi xuống mặt trống để tự thưởng tự hào khẳng định cái tài tình cái khoáng đạt của tâm hồn mình. Riêng chỉ mấy câu thơ ấy cũng đủ bộc lộ tâm tình của tác giả giúp ta hiểu được phần nào cái ngất ngưởng của ngài. Kết thúc bài thơ ông cũng phải trở lại có