Hoàng Thúc Lý Long Tường - Khương Vũ Hạc Phần 4

Không, nhưng âm thanh đó dường như đang luồn qua các khe núi và tan dần vào trong rừng cây. Các âm thanh réo rắt, khi dài khi ngắn, khi to khi nhỏ, lúc rầm rộ lúc nỉ non, khi du dương thổn thức, lúc gào xé cõi lòng. Cả núi rừng chung quanh như đang khóc than cùng tiếng nhạc. | bay chập chờn cung quanh lăng rồi vút lên tám đỉnh núi xung quanh. Không nhưng âm thanh đó dường như đang luồn qua các khe núi và tan dần vào trong rừng cây. Các âm thanh réo rắt khi dài khi ngắn khi to khi nhỏ lúc rầm rộ lúc nỉ non khi du dương thổn thức lúc gào xé cõi lòng. Cả núi rừng chung quanh như đang khóc than cùng tiếng nhạc. Ông già đạo sĩ thỉnh thoảng đưa mắt rời khỏi dây đàn nhìn về phía ngôi lăng Những đàn hạc bay trên không cũng xà xuống ngôi lăng kêu lên những tiếng kêu thổn thức rồi bay đi. Vô số những linh hồn đang yên giấc ngủ sâu trong lăng cũng như đang than khóc Những ngón tay trắng trẻo của đạo sĩ như đang nhảy múa trên các dây đàn. Một chốc sau đạo sĩ mới đặt cây đàn xuống lấy tay trái chống xuống vạt cỏ rồi đứng lên Đứa cháu nhanh nhẹn cất cây đàn và các đồ tế lễ vào trong chiếc rổ Hoàng thúc và lý công tử lau nước mắt đứng bên cạnh. Vị đạo sĩ đã làm cho cả vạn vật trong thung lũng sụt sùi rơi lệ giờ đây đang chậm rãi bước tới chỗ Hoàng thúc nói với vẻ thảnh nhiên - Chà. các vị đứng lâu chắc mệt. Bây giờ chúng ta xuống núi ăn sáng đi. Hoàng thúc lấy tay phủi những lá cỏ bám sau lưng đạo sĩ - Nghe tiếng đàn hát của đạo sĩ. Mọi nỗi đau buồn trong lòng chúng tôi đều tiêu tan. Vị đạo sĩ nhìn Hoàng thúc cười nói - Đó là tiếng khóc của kẻ trượng phu Đứa bé đi trước Hoàng thúc đi theo sau. Được một chốc Hoàng thúc quay lại nhìn phía sau bỗng sững người lại cảm thấy hết sức ngạc nhiên đưa mắt ngơ ngác nhìn xung quanh. Lý công tử thấy khác bèn hỏi - Hoàng thúc ơi sao thế Chúng ta đi chứ. - Lạ quá rõ ràng hoàn toàn không còn nhận ra con đường lúc chúng ta đến là con đường nào và cũng không còn biết ngôi lăng nằm ở chỗ nào nữa. Đến đây Lý công tử như sực nhớ ra điều gì bén quay lại nhìn về phía lăng nhưng cũng không còn nhận ra gì nữa Vị đạo sĩ hiểu ý bèn quay lại cười nói - Không có gì ngạc nhiên đâu. Con đường đi đến lăng là con đường người phàm trần khó tìm thấy. Chỉ có tôi và đứa cháu dẫn đường mới tìm ra được Hoàng thúc và Lý công tử chừng như .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU LIÊN QUAN
47    86    0
53    74    0
51    75    0
50    83    0
46    79    0
48    75    0
51    100    0
49    72    0
53    73    0
48    70    0
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
272    22    1    26-11-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.