Cải trang làm lính, ta bước xuống cảng Athènes tìm những thú vui tầm thường. Bọn con trai bu quanh ta, liếc nhìn ta, nắm tay ta. Những đứa đẹp nhất mời được ta ngồi xuống uống một ly rượu nhạt như nước lã. Ngày đang tàn trên biển và mây nhuốm đỏ hồng. | những cung điện của nó đã sụp đổ Thèbes thành đô cháy rụi dưới tay ta Macédoine mảnh đất giàu lương thực và nghệ thuật nghèo nàn là một ngục tù mênh mông nhốt ta giữa những thói quen suy đồi. Cải trang làm lính ta bước xuống cảng Athènes tìm những thú vui tầm thường. Bọn con trai bu quanh ta liếc nhìn ta nắm tay ta. Những đứa đẹp nhất mời được ta ngồi xuống uống một ly rượu nhạt như nước lã. Ngày đang tàn trên biển và mây nhuốm đỏ hồng. Càng say ta càng thô lỗ nhưng chẳng tìm được một khuôn mặt nào đáng để ta thèm muốn chẳng một thân thể nào đủ thơm tho chẳng ai mang đến đủ vui thú để quên nỗi muộn phiền. Ở góc đường ta bắt gặp ánh mắt sợ sệt của một đứa trẻ bán hạt chà là dưới một gốc cây. Thân thể ta bỗng rạo rực. Ta tóm lấy nó. Mặc cho nó van nài và khóc la ta đưa nó vào một nhà trọ gần nhất và trút hết lên nó. Sáng hôm sau ta rời Athènes từ lúc bình minh trong lòng hoảng hôt khi nhớ lại đêm say đó ánh mắt sợ sệt của đứa nhỏ chính là ánh mắt ngày nọ của thằng bé Alexandre. Ta đã phạm vào tội ác của Philippe. Linh hồn của lão đã ăn vào máu thịt ta. Dù đã chết lão vẫn sông nơi ta cười nhạo cuộc soán ngôi vô nghĩa của ta. Ta cần những điều tàn bạo hơn cần những cuộc chiến đẫm máu hơn Ta phải phi nước đại băng đồi vượt núi phóng mình lên những đỉnh cao bất khả. Chỉ có tên bay những ánh sắt cuôn vào nhau những tiếng người gào rú hấp hôi những ngọn lửa thiêu rụi các thành đô mới có thể xua đuổi được cơn đau của ta. Những thành bang Hy Lạp đã hòa bình thế giới trở nên quá bé nhỏ để có thể chứa đựng nỗi lòng ta ngày càng chồng chất ngổn ngang giờ đây đang nhiều hơn cả những giờ hoan lạc. Ta cần những thành đô mới mẻ những cư dân xa lạ những vùng đất bí ẩn để làm nổ tung nỗi lòng ta thông khổ. Ba Tư đât đai mênh mông của nó và những tỉnh thành âm u của nó bỗng trở thành một giâc mơ cần thiết cho ta rồi nó trở thành một thách thức không thể chối từ. Ba Tư trở thành nỗi ám ảnh hứa hẹn châm dứt nỗi đau đớn của ta. Tham vọng làm ta ngây ngât và chữa trị cho ta. Ta không được