BẢO TỒN NỘI VI (In situ) V. Ramanatha Rao đã nêu những nguyên lý bảo tồn và sử dụng nguồn tài nguyên di truyền thực vật. Các thành phần nguồn tài nguuyên di truyền thực vật gồm các loài hoang dại, cây trồng và họ hàng hoang dại của chúng, vật liệu di truyền được thu thập dưới dạng cơ quan sinh dưỡng, cây, hạt, mô. và bảo tồn các quần thể này trong khu bảo tồn hay tự nhiên trong nông trại (Frankel và Soule,1981, Ramanatha Rao và cộng sự, 1997) là bảo tồn nội vi. Sự khám phá. | Chương 3 BẢO TỒN NỘI VI In situ V. Ramanatha Rao đã nêu những nguyên lý bảo tồn và sử dụng nguồn tài nguyên di truyền thực vật. Các thành phần nguồn tài nguuyên di truyền thực vật gồm các loài hoang dại cây trồng và họ hàng hoang dại của chúng vật liệu di truyền được thu thập dưới dạng cơ quan sinh dưỡng cây hạt mô. và bảo tồn các quần thể này trong khu bảo tồn hay tự nhiên trong nông trại Frankel và Soule 1981 Ramanatha Rao và cộng sự 1997 là bảo tồn nội vi. Sự khám phá của N. Vavilop năm 1920 - 1940 là những mốc chính trong nguồn gen thực vật đầu tiên gọi là học thuyết Trung tâm phát sinh động thực vật sau khi xem xét gọi là Trung tâm đa dạng di truyền . Học thuyết là cơ sở để nhìn nhận và định hướng mở rộng vốn gen của cây trồng cần thiết cho sự sống của con người sau đó sử dụng cho cải tiến và chọn tạo giống cây trồng đem lại cơ hội mới cho phát triển nông nghiệp Harlan 1975 Ramanatha Rao 1997 . Biến dị di truyền ở thực vật có thể xem là nguồn không hạn chế và là nguồn biến dị có sẵn cho con người sử dụng nhưng hoàn toàn không phải như vậy vì biến dị ở các trung tâm đa dạng di truyền sẽ đi đến tuyệt chủng nếu không có sự chăm sóc bảo vệ và bởi vì các nguyên nhân gây xói mòn di truyền. Vấn đề càng trở nên nghiêm trọng khi phát triển nông nghiệp theo xu hướng tăng năng suất đáp ứng cho dân số ngày càng tăng của loài người. Những kỹ thuật canh tác mới giống mới gọi là Cách mạng xanh đã tác động mạnh mẽ đến các Trung tâm đa dạng di truyền. Chúng ta cũng thừa nhận rằng sự phong phú của đa dạng di truyền hiện có trong vốn gen là tài sản tiềm năng cho con người sử dụng hiện nay và trong tương lai. Nói chung là tài nguyên di truyền là không thể phục hồi cho nên cần thiết bảo tồn ở mức loài vốn gen hoặc tại mức đơn vị sinh thái. Đa dạng di truyền là trái ngược với tổn thương nguồn gen nguồn gen đã được xây dựng trong cấu trúc di truyền của các giống địa phương Anon 1973 Brown 1992 . Ngoài ra đồng nhất di truyền cũng dẫn đến tổn thương di truyền dịch bệnh. cho nên đa .