Nhân Khuôn

Bất chợt ta nhìn người từ mộng Thấy lòng người vừa rộng vừa xa Thuyết xưa sách cũ mượt mà Từng lời cô đọng như là nhịp tim Ẩn hiện một suối tình chưa lịm Mang nghi ngờ phủ tím hoàng hôn Bao nhiêu thương nhớ trọn hồn Thoắt như ngã quỵ đau dồn thành đau Bao tê tái ập vào từng dạo Chia với ai câu đạo nhân dung Bất trung nghĩa cũng vơi chùng Vô tâm có phủ lụa nhung cũng hèn Nhìn thế tục lắm điều trầm não Chốn vô thường chao đảo ngã nghiêng Mỗi. | Nhân Khuôn - LMT Bất chợt ta nhìn người từ mộng Thấy lòng người vừa rộng vừa xa Thuyết xưa sách cũ mượt mà Từng lời cô đọng như là nhịp tim Ân hiện một suối tình chưa lịm Mang nghi ngờ phủ tím hoàng hôn Bao nhiêu thương nhớ trọn hồn Thoắt như ngã quỵ đau dồn thành đau Bao tê tái ập vào từng dạo. Chia với ai câu đạo nhân dung Bất trung. nghĩa cũng vơi chùng Vô tâm. có phủ lụa nhung cũng hèn . Nhìn thế tục lắm điều trầm não Chốn vô thường chao đảo ngã nghiêng Mỗi nơi mỗi nẻo ưu phiền Loay hoay con tạo tựa thuyền không neo Chìm vào cõi thế Gặt _Gieo Trái ngọt muốn vớt công chèo. thì buông Ngẫm thôi cũng xót lòng buồn Ta rồi tránh nổi nhân khuôn tấc này Trốn Tạm Môi em. muốn trốn vào môi anh Để không phải đoánh khô vì gió riết Cái se lạnh hanh hanh nhân trần quyện Buông vạn sợi huyền hoặc giữa hình dung Môi em. muốn nhấc khẽ chữ lạnh lùng Cắm vào chiếc hơi thuở còn hấp hối Mãi mãi chỉ còn nóng choàng vời vợi Nhận hết cả đời tâm trạng hòa nhau Môi em. đang rất đau Nghiến đôi răng hờn tấy lời rướm lệ Nhấm mắt nhờ môi hát lới minh thệ Mai dẫu xuôi đời. cam chỉ vì nhau. Khóc Nắng Tháng Tư Thị trấn hôm nay nắng cũng điệu đàng Nhấp nhả rọi khi hừng khi dịu Ngấu vừa đủ lệ em rơi xuống gối Bốc hơi thành mảng mây xám hư vô .Nắng hôm nay _Tháng tư Hạ gắt từng lời khốc thô Bảo đừng vội buồn. bữa Ngâu còn xa lắm Lệ em rơi suốt thể này. tội trần gian lụt lội Nước ngập mặn thể này. thương muôn thú khô môi . Đã bảo rồi nắng hôm nay làm dáng ngây ngô Sao em cứ nhíu mày đổ thừa chói mắt Thế rồi khi hoàng hôn dìm chết tia ngũ sắc Em lại tất tưởi tìm. vì sợ đón canh thâu Có lạ lùng không khi câu chữ dê thương gói thành quà cao gần bằng cái nhà lầu. Em vẫn một mực lắc đầu không chịu nhận Nắng hôm nay chỉ muốn tặng riêng em nụ hồn thành khẩn Nghe chừng em thở dài. không ngại nắng đau ư Đã bảo rồi. mặt trời sinh ra nắng là. là tặng hết muôn loài Đâu chỉ dành riêng em mà vòi một mình rát chói. Nhé chỉ dỗ dành nửa ngày chưa kịp tối Cố mà thanh thản cười đón lại nắng màu chung. Có khi nắng .

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.