Buồn dâng cao ngút chân trời Ta ngồi lặng lẽ lệ rơi cung sầu Chiều nay gió thổi về đâu Nghe lòng hiu hắt ngàn sâu não nề. Chiều nay ai dáng trăng thề Phải em chăng, trở gót về lối xưa? Ngồi nghe gió thoảng, mây đưa Lòng ta ngơ ngẩn như chưa bao giờ. Nghìn trùng ngút tận trời mơ Bóng em đâu giữa hững hờ thế gian! Thắt lòng một giọng ca vang Như là tiếng khóc than van cuộc đời. Mảnh trăng chiều, ai cắt đôi? Để đầy đêm vắng tôi ngồi nhớ thương. HÀ NỘI. | BUỒN - Hàn Phong Vũ Buồn dâng cao ngút chân trời Ta ngồi lặng lẽ lệ rơi cung sầu Chiều nay gió thổi về đâu Nghe lòng hiu hắt ngàn sâu não nề. Chiều nay ai. dáng trăng thề Phải em chăng trở gót về lối xưa Ngồi nghe gió thoảng mây đưa Lòng ta ngơ ngẩn như chưa bao giờ. Nghìn trùng ngút tận trời mơ Bóng em đâu giữa hững hờ thế gian Thắt lòng một giọng ca vang Như là tiếng khóc than van cuộc đời. Mảnh trăng chiều ai cắt đôi Để đầy đêm vắng tôi ngồi nhớ thương. HÀ NỘI TRONG TÔI Hà Nội trong trái tim tôi Dẫu xa vời. vẫn một trời yêu thương Một lần đến đã vấn vương Tình ba mươi sáu phố phường cổ xưa Trải qua bao nắng bao mưa Hà Nội vẫn vẹn nét xưa lạ thường Dạo quanh Hà Nội một vòng Nghìn năm mà vẫn phố phường tinh khôi Thềm Thu nắng lá còn rơi Tiếng chuông Trấn vũ vẫn bời bời buông Hồn thiêng mấy thuở non sông Sông Hồng dậy sóng Lạc Hồng là đây. ĐÊM ĐÔNG Đâu còn gì để nhớ thương Mà sao lòng vẫn vấn vương thêm sầu Dặn lòng quên có được đâu Bóng hình em vẫn in sâu trong lòng Sài Gòn ai ngóng ai mong Gió heo heo thổi thư phòng mình ai Đêm về lạnh buốt đôi vai Nỗi niềm thương nhớ thêm dài người ơi Dường như đông đã về rồi. LẼ NÀO EM QUÊN Lâu rồi em chẳng sang chơi Để cây trứng cá rụng rơi đầy nhà Ngày ngày nhìn bóng chiều tà Não nề ôi thấy xót xa cõi lòng Em ơi Còn nhớ hay không Những chiều em đến nắng hồng tiễn đưa Đến nay mưa nắng bao mùa Đông qua - Xuân tới vẫn chưa gặp người Lẽ nào em đã quên rồi Tình xưa nghĩa cũ một thời em trao Em giờ ở mãi nơi nao Có hay anh Nỗi nghẹn ngào nhớ thương Lời thề ước mộng uyên ương Em ơi Còn để vấn vương trong lòng Hay là em đã sang sông . ĐÊM LANG THANG Đêm nay dạo bước trên đường Ta lang thang khắp phố phường thân quen Nhìn ai cũng ngỡ là em Hoá ra ta đã say men tình sầu. Về đâu Ta biết về đâu Để tìm lại mối tình đầu hôm nao. Đêm nay đường phố xôn xao Người xe tấp nập ồn ào ngược xuôi. Nhìn bao đôi lứa vui cười Lòng ta đau đớn nhớ người hôm xưa Trời đêm trầy trật hạt mưa Mắt ta thắp lệ như chưa bao giờ. Mình ta trên phố bơ vơ Lang thang