Em đi rồi ! Chùm phượng cuối mùa thi Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng Nhấm chùm hoa, không chua mà chát đắng Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường. Trước mặt tôi là hoàng hôn Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội Những bàn ghế, những bảng đen ngập bụi Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi . Chỗ em ngồi còn kia : Vệt nắng dài in hằn lên ghế Buổi sáng nào lần đầu đi trễ Vai run run, tay lấm vệt dầu . Em đi rồi ! Chùm phượng ở trên cao Cứ. | Viết Cho Mùa Hoa Phượng - Đào Phong Lan Em đi rồi Chùm phượng cuối mùa thi Đỏ hoe mắt một buổi chiều chớm nắng Nhấm chùm hoa không chua mà chát đắng Bước chân tôi khập khiễng trước sân trường. Trước mặt tôi là hoàng hôn Sau lưng là cánh cửa phòng thi khóa vội Những bàn ghế những bảng đen ngập bụi Tờ giấy vo tròn ném cuối giờ thi . Chỗ em ngồi còn kia Vệt nắng dài in hằn lên ghế Buổi sáng nào lần đầu đi trễ Vai run run tay lấm vệt dầu . Em đi rồi Chùm phượng ở trên cao Cứ cháy mãi những điều chưa nói hết Nắng chiều hôm cứ ngời lên nuối tiếc Giá ngày xưa . Thôi đừng nhắc Hạ tàn. Vờ. - Tầm Duyên Mười bảy tuổi nghĩa là. chớm lớn Nụ cựa mình. sắp sửa thành bông Một tí son một tí phấn hồng Ta chấm phá cho ai nhìn ngắm Thế mà huynh nhạo cô nương. lẳng Tại hạ buồn lắm các hạ ơi Huynh ác ghê . Ừ thế thì thôi . Muội chả là. dây leo đâu nhé Mặc các hạ lên đồ. ngấp nghé Tại hạ thề chẳng liếc nữa đâu Bước ra đường muội ngẩng cao đầu . Khinh hết thảy những. ai lên mặt Mặc các hạ chạy theo . tấm tắc Muội bấm lòng. giữ vẻ dửng dưng Dù. con tim loạn nhịp. khật khùng Và chới với vì. nghe tiếng sét Huynh chết đuối muội thì. chết rét Các hạ ơi . tại hạ . cô đơn Muội chẳng còn vờ giận vờ hờn Thơ các hạ muội chờ huynh tặng Với Mình - Nguyễn Thị Xuân Thủy Trong vắt như thủy tinh Nỗi giận hờn vô cớ Buổi chiều đầy mong nhớ Đọng trong gió heo may . Ríu rít trên vòm cây Đôi uyên ương làm tổ Vậy mà mình đơn lẻ Có thể nào không em Chiều nhường chỗ cho đêm Tưởng chẳng còn khao khát Nhưng xạc xào gió hát vẫn lầm bước chân em. Một cánh cò bay khuya Chở cô đơn nặng cánh. Vị Thứ Cho Em - Đinh Trầm Ca Tôi rất tiếc đã giành vị thứ nhất Em chăm ngoan đành chịu đứng thứ hai Chắc em buồn nên mái tóc đẹp dài Đã quá đẹp - Em không cần buồn nữa Hãy cứ chăm ngoan hiền hơn mọi bữa Tôi dặn lòng học đứng thứ hai thôi Để tên em luôn ở trước tên tôi Như mỗi buổi tan trường mình đi như thế Sẽ có kẻ bảo tôi theo mẫu hệ Hoặc cho tôi theo đạo thờ bà Tôi nguyện rằng tôi không đứng thứ ba Không dại gì cách em một .