Trường Cũ

Mỗi dãy ba căn lớp học trò Những bàn những ghế những âu lo Trường tôi một thuở trông ngơ ngác Tường ngả màu vôi mái ngói co Năm tháng thường xuyên chiếc cổng xiêu Như hồn của nắng trở sang chiều Như mưa một buổi về lất phất Đem lá vào sân gửi ít nhiều Tôi vẫn thân được ít bạn hiền Đứa nghèo xơ xác đứa truân chuyên Quần thô áo vá đầu không chải Sách vở ngang vừa tấm bảng đen Phố tôi ở cách phố người Tàu Nhà tôi ngơ ngác một cầu ao Chị tôi giặt lụa. | Trường Cũ - Từ Kế Tường Mỗi dãy ba căn lớp học trò Những bàn những ghế những âu lo Trường tôi một thuở trông ngơ ngác Tường ngả màu vôi mái ngói co Năm tháng thường xuyên chiếc cổng xiêu Như hồn của nắng trở sang chiều Như mưa một buổi về lất phất Đem lá vào sân gửi ít nhiều Tôi vẫn thân được ít bạn hiền Đứa nghèo xơ xác đứa truân chuyên Quần thô áo vá đầu không chải Sách vở ngang vừa tấm bảng đen Phố tôi ở cách phố người Tàu Nhà tôi ngơ ngác một cầu ao Chị tôi giặt lụa quanh chân nước Nắng mới về trêu má chị đào Bạn tôi thỉnh thoảng mới sang chơi Bến nước thường mơ một bến trời Bầy chim thân mến reo trong nắng Ngơ ngẩn buồn theo một dáng người Tất cả các môn chỉ một thầy Suốt mùa mực tím vả trên tay Chỗ ngồi mỗi đứa thường thay đổi Đê lúc mơ nhìn hoa lá bay Mỗi năm một tết một mùa hoa Tôi vẫn không hay chuyện bất ngờ Bạn bè con gái ra đi hết Trường cũ bây giờ như tích xưa . Trường Xưa - Trần Khương Tôi về thăm lại trường xưa Cây bàng năm cũ cũng vừa chớm hoa Một thời áo trắng đi qua Còn vương dưới gốc phượng già rưng rưng Tôi tìm một chút bâng khuâng Của tôi thưở ấy tần ngần đợi ai Chợt nghe lời giảng của thầy Mãi còn hơi ấm đâu đây vọng về Sân trường xao xác tiếng ve Tiếng như nức nở tiếng nghe như buồn Bao năm về lại mái trường Đếm từng giọt nhớ giọt thương nặng lòng Xa trường ai có nhớ không. Tuổi 15 - Trần Tịnh Yên Tuổi mười lăm hồn bay giữa phượng Áo đôi tà nguyệt bạch trắng ưu tư Mắt khẽ ngó đã nghe lòng bối rối Môi ô mai xao xuyến. dường như Tuổi mười lăm là bướm vàng qua ngõ Ngỡ người ta gương lược cũng xôn xao Con dế mèn gọi cửa cũng nôn nao Mắt sắp khóc là biết mình mắc cỡ Tuổi mười lăm người dưng là mật ngọt Giận vu vơ mật đắng ai ngờ Bong bóng vỡ là thiên đường xa lắc Chút xíu thôi hờn dỗi bâng quơ Con gái buồn vui là rứa đó Hồn lụa là vội vã bỏ thơ ngây Lòng mở cửa đón mùa xuân phía trước Lá dậy thì chín đó giữa chồi tay Tuổi Học Trò Ta Đâu - Trương Nam Hương Qua sông ngoảnh lại thương trò Anh qua cái tuổi học trò . thương nhau Bạn bè tất tểu về đâu .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
28    127    1    01-06-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.