Cây Trứng cá nhà tôi

Cây trứng cá nhà tôi có điều chi tâm sự Mà tay cành vươn về phía nhà em? Bao ngón lá vẫy ra chiều tình tứ, Hết ban ngày rồi tới tận thâu đêm ! Bên ban công dường như em cũng hiểu (?) Nên chiều chiều tay lá với tay em Lẫn vào nhau rất dịu dàng nũng nịu Tôi bên này đứng ngó lại buồn thêm ! Tim tôi vẫy đã bao ngày tội nghiệp, Đã bao ngày em có hiểu gì đâu ! Tôi thầm ướt hóa thành cây trứng cá, Để tay này tay đó lẫn trong nhau . | Cây Trứng cá nhà tôi - Lê Tấn Hoài Nam Cây trứng cá nhà tôi có điều chi tâm sự Mà tay cành vươn về phía nhà em Bao ngón lá vẫy ra chiều tình tứ Hết ban ngày rồi tới tận thâu đêm Bên ban công dường như em cũng hiểu Nên chiều chiều tay lá với tay em Lẫn vào nhau rất dịu dàng nũng nịu Tôi bên này đứng ngó lại buồn thêm Tim tôi vẫy đã bao ngày tội nghiệp Đã bao ngày em có hiểu gì đâu Tôi thầm ướt hóa thành cây trứng cá Để tay này tay đó lẫn trong nhau Chợ chiều - Anh Thơ Mặt trời lặn bên đình chiều lặng lẽ Dẫy lều không gió lạnh họp nhau vào. Vài bóng tối vụt về trong cánh sẻ Trong chòm si buông rễ đứng lao đao. Im lặng quá Trên đường quanh các quán Lũ mục đồng lững thững cưỡi trâu qua. Con chó lạc âm thầm đưa bước nản Mặc gió chiều quét lá dưới cây đa. Bên ao vắng nước bèo dềnh ngập tối Chòm tre xanh yên lặng đứng ôm bờ. Một ông lão ăn mày dò dẫm lối Bước gậy lần thăm quán ngủ bơ vơ. Chắc yêu - Trang Saigon Ngày xưa mưa nắng chung đôi Bây giờ mưa nắng mình tôi một mình Tại em cắc cớ làm thinh Tại tôi để nước vô tình trôi đi Tại em kiêu quá làm chi Nỡ nào xé bỏ còn gì thơ tôi Xuân sang quạnh quẽ tôi ngồi Bên kia có kẻ muốn rời bến xưa Tôi nhìn thấy bóng đò đưa Thấy áo em nắng thấy mưa trong lòng Thấy đường xa lắc mênh mông Thuyền em tách bến sang sông mất rồi Bờ sông tắt nắng còn tôi Ngồi ngêu ngao hát giữa đôi bến bờ Trao cho em một đờI thơ Một đam mê một dạI khờ một tôi Ngày xưa. đã rất xưa rồi Chợt trông thấy thiếu phụ ngồi ru con Mới hay biển cạn đá mòn Trong tôi nỗi nhớ mãi còn dấu em. Tôi cô độc giữa lòng đêm Khi buồn khi nhớ khi quên khi cười Nắng mưa là bệnh của trời Chắc yêu tôi mới cả đời tương tư Chân dung - Du Tử Lê tôi ngồi trong nỗi tôi riêng bên trong ghế lạnh ngoài hiên bóng rời phòng tôi trần thiết gương người tường sơn kỷ niệm vách bồi dáng xưa tóc người chảy suốt cơn mưa ngực thơm hoa bưởi môi đưa bão về tôi ngồi giữa cõi-tôi-khuya có ai gõ cửa mà nghe lá chào tưởng người ngọn sóng lao xao biển muôn năm gọi tôi nào có vui người về có nén hương thôi .

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
16    88    2    02-07-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.