Anh yêu phố Nên đưa em về phố Cái ngây thơ đậu ở ngón tay cầm Ti-gôn cuối mùa anh ngắt trộm Héo rã rời như lời hứa suông Em ngược phố Gió đan mùa trên lá Lạnh buốt môi thơm nhớ kem Tràng Tiền Qua ngã tư đường chật căng tiếng nói Người chen người thêm hơi ấm mùa đông Góc Hồ Tây từng đôi đem mùa tới Anh bước qua nhớ bàn chân quen nào Em vô tâm cứ cười mà tim nhói Kệ cho anh đau nốt tình hanh hao Em ngẩn ngơ như không là em vậy Xà cừ. | Phố xưa - Tiên Thảo Anh yêu phố Nên đưa em về phố Cái ngây thơ đậu ở ngón tay cầm Ti-gôn cuối mùa anh ngắt trộm Héo rã rời như lời hứa suông Em ngược phố Gió đan mùa trên lá Lạnh buốt môi thơm nhớ kem Tràng Tiền Qua ngã tư đường chật căng tiếng nói Người chen người thêm hơi ấm mùa đông Góc Hồ Tây từng đôi đem mùa tới Anh bước qua nhớ bàn chân quen nào Em vô tâm cứ cười mà tim nhói Kệ cho anh đau nốt tình hanh hao Em ngẩn ngơ như không là em vậy Xà cừ thu lá vẫn biêng biếc xanh Anh buông rơi câu tình không trọn vẹn Mặt phố loang bóng đổ cổ thành Em yêu phố nên một mình giữa phố Những ngày qua chỉ thoảng chút êm đềm Chẳng còn anh nên xuân hồng đến muộn Mùa đông vàng trên môi em Phong ba - Thái Thụy Vy Tháng ba giông gió loạn cuồng Bước chân sư tử như luồng kình phong Tháng ba đào sắp đơm bông Mùa xuân phơn phớt má hồng dể thương Tháng ba nắng trải mặt đường Cánh chim bạt gió tìm phương hướng về Tháng ba bảo nắng bốn bề Từng đàn én liệng chao kề hải đăng Tháng ba mây có buồn chăng Rừng cây vẫn đợi mưa giăng cuối ngàn Tháng ba gió hát cho nàng Nhớ quê di điểu từng hàng duổi rong Tháng ba gió bỗng chạnh lòng Những đông băng giá phiêu bồng tha hương Phúc âm nàng - Du Tử Lê 1. không bây giờ y không còn đến đó nơi có ổ gà có rào kẽm có bức trường thành có sân bay nhà thương nhà xác nơi những trưa đi qua mắt y đổ lửa những chiều về cát liếm thịt da nơi ngày tháng vẫn đi qua trong từng cơn khó nhọc những phiến ẩn ức câm nghìn năm như đá dựng nơi y đã ngồi gom những viên sỏi đầu tiên của một hạnh phúc hiếm ôi hạnh phúc bất ngờ như tai hoạ giáng xuống không bây giờ y không còn đến đó cho tới một ngày nào một ngày nào người yêu y đủ lớn --phải chăng đó là lúc nàng đã trưởng thành --vâng đó là lúc nàng đã trưởng thành mà đừng vội nghĩ rằng khi ấy nàng sẽ già và tóc nàng rụng đi cụt ngủn trán nàng sẽ nhăn rất nhiều vết nhăn tội nghiệp tay nàng sẽ thô những ngón mềm sẽ thôi thơm như dòng sữa sớm ồ không đâu không bao giờ có thế đó là lúc nàng giật mình soi gương thấy mắt nàng lóng