HOA QUÊ

Hoa Lan đài các kiêu sa Hoa Bằng Lăng tím mặn mà dáng quê Khu vườn anh tả như mơ Anh yêu Lan thế , hoa quê thế nào ? Bao năm anh ở Châu Âu Quen nhìn đường rộng , phố lầu ngất cao Những cô gái đẹp như sao Lấp la lấp lánh , biết bao nhiêu nàng ? Còn em chẳng biết nhảy đầm Móng tay cũng chẳng sơn hồng , sơn xanh Tóc dài vẫn gội lá chanh Nếp nhà giản dị đã thành thói quen Anh trong thế giới văn minh Em thì quanh. | HOA QUÊ - Bằng Lăng Hoa Lan đài các kiêu sa Hoa Bằng Lăng tím mặn mà dáng quê Khu vườn anh tả như mơ Anh yêu Lan thế hoa quê thế nào Bao năm anh ở Châu Âu Quen nhìn đường rộng phố lầu ngất cao Những cô gái đẹp như sao Lấp la lấp lánh biết bao nhiêu nàng Còn em chẳng biết nhảy đầm Móng tay cũng chẳng sơn hồng sơn xanh Tóc dài vẫn gội lá chanh Nếp nhà giản dị đã thành thói quen Anh trong thế giới văn minh Em thì quanh quẩn quê mình xưa nay Anh ơi Muối mặn gừng cay Sao em cứ sợ cái ngày gặp nhau Sợ ai vỡ mộng ban đầu Sợ cho duyên kiếp trầu cau lỡ làng Sợ thu rơi cạn lá vàng Rồi mùa tuyết lạnh - đông sang - hoa tàn Sợ rằng anh chỉ thích Lan Để Bằng Lăng tím héo hon giữa rừng . SẮC THU Thu vàng săc lá cho ai Ngẩn ngơ mây trắng rong chơi cuối trời Hương tình vẫn bấy nhiêu thôi Ngàn năm sao mãi bồi hồi sắc thu . GIẬN Hôm nay em giận anh rồi Sáng ra bỗng thấy bầu trời kém xanh Thu buồn - gió cũng đành hanh Rối bời mái tóc hương chanh xa dần Đường quen sao lạ bước chân Hình như nắng ở ngoài sân bớt vàng Hình như trên tán lá bàng Hai con chim chích ngỡ ngàng nhìn nhau Hình như trên ngọn hoa cau Bầy ong mật bỏ đi đâu mất rồi Hình như em thấy ai cười Mà không - chỉ thấy mặt trời trầm tư Mây chiều như thực như hư Sương chiều như ảo như mơ giữa đời Sao em lại giận một người Để hồn phút chốc rối bời chông chênh Cuối trời bóng nguyệt sắp lên Buồn riêng em biết bắt đền ai đây Muốn cho trăng khuyết lại đầy Anh làm sao với gió mây thì làm . XIN EM ĐỪNG KHÓC. Đừng khóc. Anh xinem đừng khóc. Nước mắt rơi làm ướt má đào. Trên cõi đời mình là một vì sao Vị tinh tú nơi khoảng không lồng lộng. Ta cũng đã một thời vang bóng Giữa thiên hà nơi vũ trụ bao la. Chốn trần gian đâu có phải mình ta Một kiếp đời bao người khổ hạnh. Trái tim mùa đông dù hơi se lạnh Nhưng em đừng để hoá đá em ơi. Dòng đời như sông nước mãi trôi Đích đến là biển khơi xanh thẳm. Một ngày mai trên con đường vắng lặng Ai biết chăng ai ai lỡ một cuộc tình. Nắng lên rồi rọi chiếu buổi bình minh Tất cả sẽ trôi vào dĩ

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.