Đừng trách

Có những tình yêu tự đặt ra cho mình những giới hạn có những yêu thương từ chối ta như thể ta không hề xứng đáng nên đừng trách Là định mệnh ngẫu nhiên chọn ta giữa muôn triệu người để thử thách tin một người ở trong tim như ta đã từng cố chấp tin một nụ hôn duy nhất ở giữa trời và đất tin một ánh mắt mà nếu thiếu ta trong nhãn cầu sẽ cô độc tin cả vào những tháng ngày ta nâng niu trên tay chỉ toàn là ngờ vực bởi vẻ đẹp của. | Đừng trách - Nguyễn Việt Phong Có những tình yêu tự đặt ra cho mình những giới hạn có những yêu thương từ chối ta như thể ta không hề xứng đáng nên đừng trách. Là định mệnh ngẫu nhiên chọn ta giữa muôn triệu người để thử thách tin một người ở trong tim như ta đã từng cố chấp tin một nụ hôn duy nhất ở giữa trời và đất tin một ánh mắt mà nêu thiêu ta trong nhãn cầu sẽ cô độc tin cả vào những tháng ngày ta nâng niu trên tay chỉ toàn là ngờ vực bởi vẻ đẹp của những giấc mơ Chúng ta có thể đã sống đúng cuộc đời của những người trú mưa tìm thấy một mái hiên rồi đứng chung lặng lẽ thỉnh thoảng hỏi thăm nhau - nêu lạnh thì nép thêm vào một chút nhé thỉnh thoảng cầm tay nhau - cho khác với những người xa lạ thỉnh thoảng trách một lời - lúc cơn mưa bạt thêm vào lòng một chút gió rồi thì nắng lên ở đâu đó ngoài phô chúng ta mỗi người chỉ để lại được dấu chân. Đừng trách khi ta đên trong cuộc đời này với hình hài mà ta ước mong mỗi ngày qua đều nhận ra không có gì là trọn vẹn nhưng ta đã yêu thương theo cách những gì con người ta có được chọn một con người để sẻ chia phần tâm hồn sâu thẳm nhất tuyệt đối không tin vào những bất trắc cho đến khi. Điều đáng sợ trong tình yêu không phải là lúc con người ta yêu thương đã mất đi mà chính là tình yêu ấy không hề giống như ta tưởng tượng con người ấy không hề giống như ta vẫn biết trái tim ấy không hề giống như trái tim ta nằm bình yên trong ngực và ta quặn đau. Đừng trách nêu ta tự nhủ mình vẫn tin vào phép màu khi ai đó không chọn lựa ta nghĩa là ta thuộc về một chọn lựa khác nghĩa là từ giây phút này bàn tay ta cần nắm còn đang ở phía trước nghĩa là tình yêu trong ta chỉ mới bắt đầu cuộc hành trình dài được vài bước nghĩa là nỗi cô đơn này là vực sâu cần thiết phải một lần được gieo xuống trong gió mưa. Rồi chúng ta sẽ mỉm cười với cái gọi là ngày xưa làm thê nào biêt trước đúng hay sai để mà lo lắng ta chỉ đủ bao dung khi đi qua được oán hận nhìn người mình yêu thương nay sống một cuộc đời với người khác như một niềm vui. Sao .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.