Tôi viết bài viết này với ý định cung cấp cho các bạn đi sau một vài lời khuyên về việc học, đọc, viết bằng tiếng Anh đúc kết từ kinh nghiệm thực tế của tôi. Tôi hạn chế việc áp dụng những lời khuyên này trong môi trường đại học ở Mỹ, là môi trường duy nhất ngoài Việt Nam mà tôi biết đồng thời cũng là mục tiêu phấn đấu của phần lớn các bạn. Những gì tôi viết ra tôi đã từng nói hay. | Tôi không phê phán chuyện tích luỹ kiến thức, tất cả chúng ta ở đây đều học hành không ngừng nghỉ đến suốt đời, cấp tập hoặc lai rai, bằng cách này hay cách khác, và đều có ít ra mục đích học-đọc để giải trí chứ không nhất thiết để tiến thân. Nhưng tôi không đề cao kiến thức như một cái gì đó quý hoá, xa xỉ bởi lẽ bể học như đại dương, vấn đề như hạt muối, biết hạt nào hơn hạt nào. Chắc các bạn đã hơn một lần khó chịu với ai đó rao giảng say sưa về một vấn đề cho dù mới nhưng chẳng logic gì hết, trình bày lung tung chứng tỏ người đó chả hiểu cái mẹ gì, tư duy có vấn đề nhớn. Hay thất vọng vì ai đó truyền đạt kiến thức, nhưng khi đọc lại ta thấy họ truyền đạt sai hoặc Input thế nào Output thế ấy, hiểu biết thiếu sâu sắc, sáng tạo. Đấy là những nguy hiểm của việc đề cao tri thức, khốn nỗi lại rất phổ biến ở xã hội VN ta hiện nay. Đa số chúng ta không khổ sở vì xung quanh có nhiều người kém hơn mình, không hiểu biết bằng mình mà chỉ khó chịu vì những kẻ chả hơn gì mình nhưng cứ thích lên lớp mình.