CHÚA TẾ CỦA NHỮNG CHIẾC NHẪN Quyển Phần 2: Hai ngọn tháp Chương 3 UrukHai | Anh tỉnh dậy. Gió lạnh phả vào mặt anh. Anh đang nằm ngửa. Chiều tối đang đến và bầu trời phía trên đang tối dần. Anh quay lại và thấy mơ không tệ hơn sự thật là bao. Cổ tay, chân và cổ chân của anh đang bị buộc bằng thừng. Merry nằm cạnh anh, mặt trắng bệhc, một miếng giẻ trắng nhơ bẩn đang buộc quanh trán anh. Một đám quân Orc đông đảo đang đứng ngồi lố nhố quanh ông. Từng mẫu ký ức đang chậm chạp trở lại với cái đầu nhức như búa bổ của Pippin và bắt đầu tách ra khỏi bóng đen mộng mị. Tất nhiên: anh và Merry đã chạy vào rừng. Cái gì đã xảy đến với họ? Vì sao mà họ lại chạy ào đi như thế, không chú ý gì đến ông Người Sải Bước già ấy? Họ đã chạy vào la hét một lúc lâu - anh không thể nhớ được bao xa và bao lâu; rồi thình lình họ đâm sầm vào một nhóm Orc: chúng đang đứng đấy nghe ngóng, và chúng dường như không thấy Merry và Pippin cho đến khi họ gần như chạy vào tay chúng. Merry và anh rút gươm, nhưng bọn Orc không muốn giao tranh, và chỉ đơn giản là giữ họ nằm xuống, thậm chí khi Merry chém nhiều nhát vào tay và sườn chúng. Cậu già Merry ấy khá thật!