Cuộc chiến tranh Pyrros (280 - 275 trước Công nguyên) là một loạt các trận đánh và sự thay đổi liên minh chính trị phức tạp giữa người Hy Lạp (cụ thể là Ipiros, Macedonia và các thành bang của Đại Hy Lạp), người La Mã, các dân tộc của Ý (chủ yếu là người Samnite và Etruscan), và người Carthage. [1][2] Chiến tranh Pyrros đầu tiên bắt nguồn từ một cuộc xô xát giữa người La Mã và thành phố Tarentum, do một viên quan Tổng tài La Mã vi phạm Hiệp ước Hải quân giữa hai bên. . | Chiến tranh Pyrros Cuộc hành trình của Pyrros của Ipiros trong suốt chiến dịch của ông ở miền nam Ý và Sicily. Thời gian 280-275 TCN Địa điểm Miền nam Ý Sicily Kết quả Chiến thắng của Cộng hòa La Mã hiện x t s Chiến tranh Pyrros Cuộc chiến tranh Pyrros 280 - 275 trước Công nguyên là một loạt các trận đánh và sự thay đổi liên minh chính trị phức tạp giữa người Hy Lạp cụ thể là Ipiros Macedonia và các thành bang của Đại Hy Lạp người La Mã các dân tộc của Ý chủ yếu là người Samnite và Etruscan và người Carthage. 1 2 Chiến tranh Pyrros đầu tiên bắt nguồn từ một cuộc xô xát giữa người La Mã và thành phố Tarentum do một viên quan Tổng tài La Mã vi phạm Hiệp ước Hải quân giữa hai bên. Tuy nhiên xứ Tarentum lại cầu viện vua xứ Ipiros người Hy Lạp là Pyrros giữa lúc ông đang chiến đấu chống quân Corcyra. Vua Pyrros quyết định họp binh với người Tarentum và tham chiến một loạt những cuộc chiến phức tạp liên quan đến Tarentum La Mã Samnite Etruscan và Thurii cũng như các thành phố khác của vùng Đại Hy Lạp . Không những thế tình hình càng trở nên phức tạp khi ông còn can dự vào các mối xung đột chính trị trong nội bộ của xứ Sicilia cũng như cuộc khởi nghĩa của nhân dân Sicilia chống lại ách thống trị của người Carthage. Cuộc chinh chiến của vua Pyrros tại xứ Sicilia làm giảm sút đáng kể ảnh hưởng của người Carthage tại đây. Nhưng cuộc chinh chiến của ông tại Ý thì hầu như đều không đem lại kết quả gì song lại có tác động lâu dài. Cuộc chiến tranh Pyrros minh chứng rằng các thành bang của nền văn minh Hy Lạp cổ đại đã trở nên yếu kém trong việc bảo vệ nền độc lập của các khu định cư tại Đại Hy Lạp và rằng các quân đoàn Lê dương La Mã đã có đủ khả năng cạnh tranh với quân đội của các quốc gia Hy Lạp hóa - thế lực chi phối vùng Địa Trung Hải vào thời điểm đó. Điều này mở đường cho người La Mã mở rộng ách thống trị vượt ra ngoài Đại Hy Lạp và góp phần củng cố quyền lực của họ ở Ý. Mục .