Những sự công kích mạnh mẽ nhất chống toàn cầu hóa thường là không liên quan đến kinh tế. Thay vào đó, chúng lại là từ xã hội, đạo đức, và trên hết là văn hóa. Những lập luận chống đối này nổi lên trong các cuộc biểu tình ở Seattle năm 1999 và vang vọng mới đây nhất tới Davos, Bangkok và Prague. Những người chống đối nói: | VĂN HÓA CỦA TỰ DO Mario Vargas Llosa Ngân Xuyên dịch từ tiếng Anh Những sự công kích mạnh mẽ nhất chống toàn cầu hóa thường là không liên quan đến kinh tế. Thay vào đó chúng lại là từ xã hội đạo đức và trên hết là văn hóa. Những lập luận chống đối này nổi lên trong các cuộc biểu tình ở Seattle năm 1999 và vang vọng mới đây nhất tới Davos Bangkok và Prague. Những người chống đối nói Sự biến mất của các biên giới quốc gia và sự thiết lập một thế giới nối liền với nhau thông qua các thị trường sẽ giáng một đòn chí tử đến các nền văn hóa khu vực và quốc gia và đến các truyền thống phong tục huyền thoại tập quán là những cái quyết định bản sắc văn hóa của từng khu vực và từng nước. Do phần đông thế giới không có khả năng kháng cự sự xâm lăng của các sản phẩm văn hóa đến từ những nước phát triển - hoặc cụ thể hơn đến từ siêu cường là Mỹ - mà các tập đoàn xuyên quốc gia lớn sẽ kéo theo nên văn hóa Bắc Mỹ rốt cục sẽ áp đặt chính nó sẽ lấy nó làm tiêu chuẩn cho cả thế giới và tiêu diệt thảm đa dạng văn hóa phong phú của các nơi khác. Theo cách này toàn thể các dân tộc chứ không riêng gì những dân tộc nhỏ và yếu sẽ bị mất đi bản sắc của họ linh hồn của họ và bước sang thế kỷ 21 sẽ trở thành các thuộc địa - những kẻ nửa sống nửa chết hay những hình thù biếm họa dập khuôn theo các chuẩn mực văn hóa của một thứ chủ nghĩa đế quốc mới nó thêm vào sự thống trị hành tinh bằng vốn bằng sức mạnh quân sự bằng tri thức khoa học từ trước thì nay lại bắt kẻ khác phải nói theo ngôn ngữ của mình phải tư duy tín ngưỡng vui mừng mơ mộng theo kiểu của mình. Cơn ác mộng này hay cơn không tưởng tiêu cực về một thế giới do toàn cầu hóa mà bị mất đi sự đa dạng ngôn ngữ và văn hóa và phải chịu khuôn theo văn hóa Mỹ không phải là lĩnh vực riêng cho các nhà chính trị cánh tả luyến tiếc Marx Mao hay Che Guevara. Cơn mê sảng bị bức hại này - một thái độ thù ghét căm hận đối với gã khổng lồ Bắc Mỹ - cũng thấy có cả ở các nước phát triển và các quốc gia có nền văn hóa cao và nó được chia sẻ giữa các phe