Perfect

Cậu ta ngồi chiếm một nửa chiếc sofa lớn màu rượu bordeaux giữa phòng. Đến chết Chi cũng không tin nổi là trong suốt 18 năm cuộc đời, lần đầu tiên nó đang ở trong cùng một căn nhà với một tên con trai. Cậu ta đang ngồi đó. Cậu ta hơi chống tay, mắt lơ đãng. Hơi café phin thơm nồng lan tỏa hết trong căn phòng nhỏ. Làn khói mỏng manh bốc lên, hững hờ như níu kéo. | Chi quên béng là nó đang đi cùng các bạn, nó lần theo con đường chú bướm bay, đi về phía bông hoa màu đỏ. Không ngờ đã sang tháng năm rồi mà đỗ quyên vẫn nở đẹp được như thế này. Nó vẫn nghĩ rằng phải ở độ cao cao hơn nữa mới có thể gặp được hoa đỗ quyên của rừng Hoàng Liên Sơn chứ. Hơn cả những gì nó kì vọng, đi sâu vào thêm một đoạn chừng hai trăm mét, thì trước mặt nó trải dài cả một dải đỗ quyên đỏ thẫm, hoa rụng đầy xuống mặt suối phía dưới. Đẹp không tả nên lời! Chi chỉ biết đứng há hốc, đờ đẫn như mê đi. Rồi nó chợt tỉnh ra, tự bảo phải kéo cả bọn vào đây xem mới được, ai dè lúc ngó sang xung quanh, nó đã một mình một chốn giữa rừng hoang không bóng người bóng thú này. Dấu vết của con đường mòn cũng hoàn toàn mất hút, nó hoảng quá hét lên thật to, nhưng chỉ có những tiếng vọng của rừng là trả lời nó mà thôi. Chi quýnh quáng quay lại đường cũ, mong tìm được con đường mòn, nhưng sau khi đi một hồi, nó nhận ra mình hình như càng đâm sâu vào rừng hơn thì phải. Chết nó rồi, phải làm sao đây?

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.