Đọc bài "Mỹ thuật đương đại Việt Nam liên ứng với thế giới – Nhìn từ Hà Nội" của tác giả Đào Mai Trang, đặc biệt là chương 2, về vai trò của các trung tâm văn hoá nước ngoài, tôi thấy có một số điều cần đính chính (bởi rất có thể sẽ có nhiều nhà viết lịch sử mỹ thuật Việt Nam sẽ bê nguyên các thông tin trong bài viết này của Đào Mai Trang vào sách của mình gây hiểu lầm lâu dài), nên mạn phép trao đổi (với tư cách cá nhân) với tác.