Buổi sáng trời còn đầy hơi sương. Thành phố như còn mơ màng ngủ, sau một đêm chìm trong tĩnh lặng. Ở xứ sở sương mù này, không khí luôn bàng bạc vẻ hư thực, như một cô thiếu nữ dịu dàng trầm lặng. Con đường trước trường đại học vắng ngắt. Thỉnh thoảng vài sinh viên đi bộ tới trường. Rồi khuất bóng giữa đồi thông cao khuất tầm mắt. Đối diện với trường là quán café rất vắng người. Trong quán hầu như chỉ có một thanh niên ngồi ở bàn sát tường. Trầm ngâm nhìn ra ngoài. Anh có.