Đầu thế kỷ 21. Tôi ngồi nhìn gió. Gió có khác gì với gió mùa này năm trước? Gió thổi làm gợn lăn tăn những đợt sóng một dòng sông tật nguyền. Tôi ngồi nhìn gió và hư cấu đời mình. Rồi tự tra vấn, một kỷ nguyên mới đã hình thành, quả đất vẫn chuyển động nhịp nhàng từng khoảnh khắc những vòng xoay nghiệt ngã, loài người sẽ đi về đâu? Họ vẫn thở, vẫn ăn, vẫn ngủ, vẫn yêu đương làm tình như tôi đã từng yêu em? °°° Cuối thế kỷ 20. Em ra đón tôi.