Nam Long cười thật tươi. Lần này thì nụ cười của cậu ta không mang lại cho tôi cảm giác “tê tê” như mọi lần nữa, dù rằng tim tôi vẫn "loạn nhịp". Buổi tối, tôi nằm mân mê cây kẹo mà Nam Long tặng. Đây là loại kẹo mà cậu ấy thích. Tôi nhẹ nhàng bóc lớp vỏ kẹo ra, ở bên trong là vị chocolate, ngọt và đắng.