- Lụa! - Dạ! Thưa thầy cho gọi con. - Con ngồi xuống đây ta có chuyện dạy. - Con xin nghe. - Năm nay con đã đôi tám rồi nhỉ? Có lẽ à - Thưa thầy có điều gì phiền muộn khó nói? - À chẳng là cái tiếng thị phi. Con đã lớn nay ở trong chùa không tiện ta cũng thật có lỗi với con nhưng Lụa nước mắt lưng tròng nghẹn ngào: - Thầy ơi! Thiên hạ nghĩ sao mặc họ chỉ xin thầy thương lấy con! Sư thầy Đạo Liên lặng lẽ thở dài, trở.