Con dốc chiều mưa trơn như mỡ làm hai đứa đi muốn té, tuy thế tôi vẫn không dám nắm lấy tay Hương. Hình như Hương giận tôi. Mấy lần tôi cất tiếng hỏi, Hương chỉ ậm ừ không trả lời. Thái độ của Hương trên đường từ chợ về đây đã làm tôi suy nghĩ. Và tôi đã hiểu tại sao Hương giận tôi rồi. Kỳ hè này tôi được theo bác về chơi Đà Lạt. Mọi lần vẫn thế, tuy bà con ở đây đông nhưng tôi vẫn thích nhà bác nhất. Hương là em cô cậu với.