Thiên đường không xa

Buổi chiều mệt nhoài quét qua khu phố một màu xám đạm. Mưa bay nhè nhẹ, đủ ướt dính đầy tóc. Cảm giác như không nhiều nhưng cũng phủ lên mặt đường một lớp nước loang loáng. Khánh Thảo Linh Anh đứng bên cửa sổ, trên tay cầm một cốc cà phê bốc khói, ngắm nhìn dòng người phía dưới. Ngày nghỉ dễ chịu, dù uể oải. Cả buổi chiều cô đã vùi mình trong chăn, vì buổi sáng vẫn phải dậy sớm ra ga đón đứa bạn. .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
89    95    3    21-06-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.