Cách đây gần mười năm tôi có một ông thày dạy Anh văn. Ông thường gọi học trò mình bằng anh Cóc, cô Cóc. Năm đó ông khoảng sáu mươi lăm tuổi. Ông sống ở Mỹ gần hai mươi năm. Ông về Việt Nam để nghỉ hưu và mua một ngôi nhà ở phường hai mươi bảy quận Bình Thạnh. Nhà của ông ở cạnh sông, giống như một biệt thự nhỏ. Cổng vào là giàn bông giấy, hoa nở đỏ thắm. Ông mua một chiếc ghe, có thể chở bốn người. Ghe chạy bằng máy nổ và cũng có.