Trong không gian đông đặc Hà-Nội-phố một thời xa xăm, với những dáng kiều thơm, cúi đầu mà đi bên bờ hồ Gươm, mặc gió đùa lả lơi khăn san trên vai Cảnh tượng ấy đánh thức trái tim nhà văn, vốn lùi sâu trong nhà báo, làm bật sáng niềm hoài cổ một Hà Nội bao giờ cũng lộng lẫy trong khói sương dĩ vãng. Cái viết của Trần Thị Trường thập niên đầu thế kỉ 21 có lẽ là thế.