Lãnh đạo trong khủng hoảng (Phần II)

Có thể là vô trách nhiệm khi nghĩ về kinh doanh khi xảy ra chiến tranh. Nhưng khả năng lãnh đạo sẽ thật sự được thử thách khi bạn phải tiến hành công việc kinh doanh trong bom đạn. (Hồi ức của Dov Frohman, tổng giám đốc công ty Intel tại Israel, trong thời kỳ chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất). Cuộc tấn công đầu tiên Vào lúc 2h sáng ngày Thứ Sáu, 18/01, tôi bị đánh thức bởi âm thanh gầm rú của máy bay. Tôi cùng với vợ và cô con gái nhỏ nhanh chóng chui. | Lãnh đạo trong khủng hoảng Phần II Có thể là vô trách nhiệm khi nghĩ về kinh doanh khi xảy ra chiến tranh. Nhưng khả năng lãnh đạo sẽ thật sự được thử thách khi bạn phải tiến hành công việc kinh doanh trong bom đạn. Hồi ức của Dov Frohman tổng giám đốc công ty Intel tại Israel trong thời kỳ chiến tranh vùng Vịnh lần thứ nhất . Cuộc tấn công đầu tiên Vào lúc 2h sáng ngày Thứ Sáu 18 01 tôi bị đánh thức bởi âm thanh gầm rú của máy bay. Tôi cùng với vợ và cô con gái nhỏ nhanh chóng chui vào phòng trú ẩn trong nhà và nghe tin tức từ radio. Tám quả tên lửa đã được phóng sang Tel Aviv và Haifa . Không như các nhà chức trách lo sợ đã không có quả bom hóa học nào. Tôi gọi điện cho các thành viên lãnh đạo và bảo họ đến gặp tôi tại nhà máy. Mang theo mặt nạ phòng độc tôi đi ngay đến nhà máy tại Jerusalem . Khi tôi đến nhà máy lúc 3h30 trong những căn phòng sạch sẽ đã sẵn sàng tiếp tục công việc. Mỗi khi có âm thanh báo động các nhân viên lại chui vào phòng trú ẩn ngoại trừ một vài người đồng ý ở lại để giám sát những máy khắc axít nhằm để nguyên liệu sản xuất tiếp tục chảy. Ngay sau khi có bản thông báo rằng các cuộc ném bom kết thúc nhân viên đều có thể gọi điện thoại về nhà trước khi quay lại các phòng làm việc. Mọi thứ khá căng thẳng nhưng dần dần trở lại bình thường. Khoảng 75 nhân viên Intel đã có mặt tại nhà máy vào lúc 7h00 hôm sau cuộc tấn công. Mặc dù không nói ra nhưng trước đó tôi hy vọng chỉ khoảng 50 nhân viên đi làm đã là thành công. Tỷ lệ nhân viên đi làm cao như vậy đã chứng tỏ sự đúng đắn trong quyết định của chúng tôi. Buổi tối sau 16 tiếng làm việc tại nhà máy tôi gọi điện cho các nhà lãnh đạo cấp cao của Intel tại Santa Clara . Tôi ở lại nhà máy vì tôi không muốn gọi từ nhà. Tôi không biết họ - những nhà lãnh đạo cấp cao của Intel- sẽ phản ứng thế nào nhưng tôi muốn cho họ thấy nhà máy tại Israel vẫn tiếp tục hoạt động như bình thường. Tôi giải thích rằng chúng tôi vẫn tiếp tục duy trì hoạt động của nhà máy nhưng không buộc mọi nhân viên phải đi làm nếu họ

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
272    375    1    15-05-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.