Đạo lý uống nước nhớ nguồn là phẩm chất đạo đức cơ bản của người Việt Nam trong lịch sử hàng ngàn năm. Nhờ có phẩm chất đó, người Việt Nam sống thủy chung, có tình, có nghĩa. Tuy nhiên, hiện nay, hiện tượng vong ơn bội nghĩa, lấy oán trả ơn có xu hướng diễn biến trầm trọng hơn so với thời kỳ trước đổi mới. Để nâng cao hiệu quả giáo dục đạo đức nói chung và đạo lý uống nước nhớ nguồn nói riêng, cần có sự kết hợp chặt chẽ giữa gia đình, nhà trường và xã hội trong giáo dục con người.