Ebook Đường mòn: Phần 2 - NXB Văn hóa Sài Gòn

Phần 2 ebook từ phần 16. Câu chuyện bắt đầu từ "Như hai tên lính thất trận, Wild và Lee rời sân ga, lết trên con đường đất. Bị ảo giác, Lee nghe văng vẳng tiếng đồ da kêu cót két, tiếng hàng trăm người thở hào hển. Màn mưa phùn dày đặc thêm lúc nào không hay." chi tiết nội dung tài liệu. | 16 Như hai tên lính thất trận, Wild và Lee rời sân ga, lết trên con đường đất. Bị ảo giác, Lee nghe văng vẳng tiếng đồ da kêu cót két, tiếng hàng trăm người thở hào hển. Màn mưa phùn dày đặc thêm lúc nào không hay. Tuy không nói nhưng cả hai đều ngầm thống nhất về hướng đi. Thoảng hoặc, Wild lại ngoái đầu nhìn sau lưng. Lee biết anh sốt ruột vì họ đi quá chậm. Anh luôn miệng giục: - Nhanh lên nào. Nhất định phải đi tiếp. Mình chết dí ở đây mất. Lee nắm vạt áo khoác của anh: - Đây là đâu? (hắn thều thào rồi ráng nói to hơn) Ta đang ở đâu thế này? Món tóc đen bết trên trán hắn. Mùi đồng chua chua từ vết đạn ngấm khắp cơ thể hắn và làm miệng hắn nhạt thếch. Hắn ngờ nghệch lép nhép miệng cố phân tích vị khó chịu ấy. Nó có vị thuốc nổ, vị máu và sắt thép: vị của sự bạo tàn. Hắn nhổ bọt mãi cho đến khi cổ họng bỏng rát nhưng mùi ấy vẫn bám riết lấy hắn. Nó ngấm vào hai hàm răng và cả xương hàm. Hắn hình dung lão Josef đang lồng lộn, lùng sục, đuổi gấp phía sau. Wild an ủi: - Đừng lo. Tôi sẽ chăm sóc cậu. Anh dìu hắn đi từng bước và kinh hoảng vì người hắn nhẹ bỗng, mềm như bún. Thế mới biết máu trong người bình thường có khối lượng không nhỏ. Anh tưởng nghe được tiếng xương trong người Lee va vào nhau côm cốp, giống tiếng lõi gỗ của một con rối, nhưng hóa ra đó là tiếng mấy ống thuốc moóc phin lăn qua lăn lại mỗi lúc chiếc cặp va vào chân anh. Không còn nghi ngờ gì nữa, Lee đang hấp hối. Wild có thể ngửi được mùi ấy từ cơ thể hắn. Lòng dạ anh rối bời, không biết phải làm gì. Anh dần nhận ra vài dấu hiệu quen thuộc của ngôi làng có nhà Sherman, nơi anh tá túc hơn một lần: bóng dáng một ngọn đồi xa xa, rặng thông cạnh một hàng rào gãy đổ. Wild mừng rỡ, cố rảo bước chân. Họ tiếp tục đi. Đầu Lee cúi gục, mắt dán xuống đường chỉ thỉnh thoảng mới ngẩng lên nhìn xung quanh. Lại một chốn xa lạ đang đợi hắn. Phong cảnh nông thôn thường na ná như nhau. Đường xá lổn nhổn, lầy lội. Thoảng hoặc, giày họ lún xuống bùn nghe lõm bõm. Bầu trời thấp, xám xịt soi bóng xuống ổ gà ổ trâu .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
14    100    4    29-04-2024
127    91    6    29-04-2024
31    78    1    29-04-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.