Dạ Đàm Tùy Lục - Chư Hiểu Bình

Chư Sĩ Tuấn, tên chữ là Hiểu Bình, ngụ cư tại Bì Châu tỉnh Sơn Ðông. Cha chàng là một vị Hiếu Liêm nổi tiếng làm giáo thụ ở Tế Nam. Sinh đậu Tiến sĩ lúc còn rất trẻ, nhưng chỉ ham đọc sách, không tha gì đến việc tiến thủ nơi quan trường. Chàng cùng mấy người bạn tâm đầu ý hợp, sống ẩn dật ở Mông Sơn, dựa vào chân vách núi, dựng nên một phong cảnh tuyệt mỹ, có đủ cả suối trong, non bộ, hoa tươi cổ thụ. Giữa lưng chừng núi đã có sẵn. | Dạ Đàm Tùy Lục Chư Hiểu Bình Chư Sĩ Tuấn tên chữ là Hiểu Bình ngụ cư tại Bì Châu tỉnh Sơn Đông. Cha chàng là một vị Hiếu Liêm nổi tiếng làm giáo thụ ở Tế Nam. Sinh đậu Tiến sĩ lúc còn rất trẻ nhưng chỉ ham đọc sách không tha gì đến việc tiến thủ nơi quan trường. Chàng cùng mấy người bạn tâm đầu ý hợp sống ẩn dật ở Mông Sơn dựa vào chân vách núi dựng nên một phong cảnh tuyệt mỹ có đủ cả suối trong non bộ hoa tươi cổ thụ. Giữa lưng chừng núi đã có sẵn từ trước một ngôi chùa cũ mái xanh tường đỏ điện đường cao ráo rộng rãi. Đa số các hòa thượng đều tỏ ra nỗ lực tu trì khổ hạnh. Ngôi chùa chỉ cách chỗ ở của Sinh chừng độ trăm bộ. Trong chùa trồng đủ các loại hoa mẫu đơn năm sắc khoe màu hương thơm ngào ngạt không đâu bằng. Mỗi khi gặp mùa hoa nở nam thanh nữ tú đua nhau đến ngắm nối đuôi nhau không dứt. Một hôm Sinh ngẫu hứng đi lại quanh quẩn dưới chân núi thấy một đám thiếu nữ quần hồng áo tía kết thành đoàn phần đông là gái nhà quê hoặc giả thành thị nhưng chả có cô nào đáng gọi là giai nhân cả nên Sinh cũng chẳng hề lưu tâm đến. Mãi đến lúc mặt trời sắp lặn bóng ô đã gác đầu non du khách đều đã mệt mỏi sau một ngày du ngoạn. Sinh cũng tính đóng cửa để vào nhà thì chợt từ xa chàng thấy có hai con a hoàn để tóc trái đào dẫn một người con gái khoan thai tiến lại. Người con gái coi ý tứ thái độ có vẻ phong nhã linh hoạt khác hẳn các cô gái khác. Lúc đến gần Sinh thấy quả là một trang quốc sắc diễm tuyệt trần hoàn. Chàng nhủ thầm trong bụng vùng thôn trang quê mùa này lẽ nào lại có người đẹp đến thế. ý chừng hẳn là người từ phương xa lại. Lát sau lại thấy người con gái từ trong chùa đi ra. Cũng lại đi ngang qua cửa nhà Sinh bấy giờ chàng còn đứng đó. Thế là hai người vô tình bốn mắt nhìn nhau. Người con gái e thẹn cúi đầu bước đi. Sinh những muốn cùng nàng bắt chuyện nhưng không tìm được cơ hội thì vừa may người con gái vì cấp bách bước đi để rơi chiếc khăn tay xuống đất Sinh vội vã chạy lại nhặt lên hô gọi con a hoàn để trả cho nàng. Người con gái nói mấy lời tạ ơn .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
48    88    2    02-07-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.