Truyện cổ Tày - Nùng CHÀNG QUAN TRIỀU

Quan Triều mồ côi cha mẹ từ ngày còn nhỏ. Chàng được các bác các chú trong làng nuôi nấng dạy dỗ. Năm mười tám tuổi chàng lấy vợ. Nghề chính của chàng là quăng chài, kéo vó ở ngoài sông. Vợ chàng thì vào rừng hái củi, mặc dù hai vợ chồng làm việc rất siêng năng nhưng cuộc sống vẫn thiếu thốn. Làm nghề câu cá, chàng phải dậy trước gà chuồng để ra sông đặt vó từ lúc cá đang đói lòng và thức khuya để đón cá chơi trăng. Vì phải thức khuya dậy sớm. | Truyện cổ Tày - Nùng CHÀNG QUAN TRIỀU Quan Triều mồ côi cha mẹ từ ngày còn nhỏ. Chàng được các bác các chú trong làng nuôi nấng dạy dỗ. Năm mười tám tuổi chàng lấy vợ. Nghề chính của chàng là quăng chài kéo vó ở ngoài sông. Vợ chàng thì vào rừng hái củi mặc dù hai vợ chồng làm việc rất siêng năng nhưng cuộc sống vẫn thiếu thốn. Làm nghề câu cá chàng phải dậy trước gà chuồng để ra sông đặt vó từ lúc cá đang đói lòng và thức khuya để đón cá chơi trăng. Vì phải thức khuya dậy sớm như vậy nên có nhiều lần chàng ngủ vật bên bờ sông bờ suối. Một hôm gặp phải ngày trời sương muối nặng hạt gió bấc rít từng hồi. Quan Triều ngồi kéo vó khuya hai con mắt chàng cứ ríu dần cuối cùng chàng ngả lưng vào một gốc cây to rồi ngủ thiếp đi lúc nào không biết. Có một đoàn người đi qua đường thấy chàng nằm co quắp ở dưới gốc cây một người trong bọn họ bèn cởi áo đang mặc đắp cho chàng. Trời sáng rõ chàng thức dậy. Thấy có cái áo không biết là của ai liền cứ thế mặc vào rồi thu xếp trở về nhà. Chàng về nhà giữa lúc vợ chàng đang sửa soạn đi kiếm củi. Điều lạ là Quan Triều gọi vợ đi lại sát bên người vợ mà vợ vẫn không thấy chồng mãi đến khi Quan Triều cởi bỏ áo ngoài ra vợ chàng mới nhìn thấy chồng. Biết là áo có phép tàng hình chàng sung sướng cất kỹ ở đầu giường để chờ dịp dùng đến Năm ấy nhà vua thu nhiều vàng bạc chất vào kho để chi vào việc xây lâu đài cung điện. Nhân dân trong nước ngày càng đói khổ. Vợ chồng Quan Triều cũng lâm vào cảnh túng thiếu. Một hôm chàng mặc áo thần rồi đi thẳng đến kinh đô chàng thử vào kho nhà vua lấy trộm một ít vàng bạc về chi dùng. Chàng bước vào cổng bọn lính gác mắt mỏ tròn thao láo mà vẫn không thấy chàng. Quan Triều ôm một dúm bạc đi ra bọn lính cũng mù tịt. Lần đầu tiên lấy được bạc chàng càng thấy rõ giá trị của áo thần. Chàng lại vào kho lần thứ hai thứ ba không một ai phát hiện ra chàng. Từ đó ngày nào chàng cũng vào kho nhà vua lấy vàng bạc về phân phát cho bà con làng xóm. Rồi dần dà chàng đem vàng bạc chia cho cả những dân nghèo ở quanh .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.