TRANG TỬ VÀ NAM HOA KINH Chương 5: Đức sung mã và tự nhiên

TRANG TỬ VÀ NAM HOA KINH Chương 5: Đức sung mã và tự nhiên 1 Tại nước Lỗ có người cụt chân tên là Vương Đài. Số đệ tử theo học cũng ngang với Trọng Ni. Thường Quí hỏi Trọng Ni: - Vương Đài cụt mất một chân, vậy mà ở nước Lỗ bọn đệ tử đông như môn đệ của ông. Khi đứng, hắn không giảng dạy gì cả, khi ngồi hắn cũng không nghị luận gì cả, mà đệ tử khi tới học không biết gì cả, khi thôi học thì trí, đức sung mãn. Vậy là có một cách dạy mà không. | TRANG TỬ VÀ NAM HOA KINH Chương 5 Đức sung mã và tự nhiên 1 Tại nước Lỗ có người cụt chân tên là Vương Đài. Số đệ tử theo học cũng ngang với Trọng Ni. Thường Quí hỏi Trọng Ni - Vương Đài cụt mất một chân vậy mà ở nước Lỗ bọn đệ tử đông như môn đệ của ông. Khi đứng hắn không giảng dạy gì cả khi ngồi hắn cũng không nghị luận gì cả mà đệ tử khi tới học không biết gì cả khi thôi học thì trí đức sung mãn. Vậy là có một cách dạy mà không nói mặc nhiên mà cảm hoá được chăng Con người đó ra sao Trọng Ni đáp - Ông ấy là thánh nhân. Khâu tôi chưa kịp lại thăm. Tôi muốn nhận ông ấy làm thầy huống hồ là những người còn kém tôi. Mà nào phải riêng nước Lỗ mà thôi tôi còn muốn dắt cả thiên hạ lại học ông ấy nữa kia. - Con người cụt chân ấy mà hơn ông thì chắc hơn các người thường nhiều lắm. Đời sống nội tâm của ông ấy ra sao 1 Trọng Ni đáp - Sống chết là việc lớn mà ông ấy coi thường trời đất có sập ông ấy cũng không bị huỷ diệt ông ấy xét kĩ cái chân thực 2 không bị cái giả làm mê hoặc ông ấy biết rằng vạn vật đều biến hoá nên giữ cái căn bản chân chính 3 . - Như vậy là nghĩa làm sao - Xét chỗ dị biệt 4 của vạn vật thì lá gan và trái mật khác nhau cũng như nước Sở và nước Việt xét chỗ giống nhau thì vạn vật chỉ là một. Biết được cái lẽ ấy thì không để ý đến sự nhận thức của tai mắt nữa mà tâm linh ngao du ở chỗ hài hoà của vũ trụ. Đã thấy vạn vật là một thì không thấy có cái gì mất nữa. Cho nên Vương Đài cho mình mất một chân cũng như mất một cục đất vậy thôi. Thường Quí hỏi - Ông ấy sở dĩ tự tu dưỡng được là nhờ trí năng mà biết được cái tâm của ổng rồi do cái tâm đó mà hiểu được cái tâm bất biến của mọi thời như vậy thì có gì mà thiên hạ qui phụ ông ấy - Người ta không soi bóng vào một dòng nước chảy mà vào một dòng nước đứng. Vậy thì chỉ cái gì ngưng lặng mới làm cho người khác ngưng lặng được. Những vật thụ mệnh ở đất do đất sinh ra chỉ có loài tùng loài bách là giữ được chính khí nên mùa đông cũng xanh như mùa hè. Những người thụ mệnh ở trời duy chỉ có Nghiêu Thuấn là giữ .

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
16    68    2    29-05-2024
97    349    1    29-05-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.