Những tác phẩm hay của văn học mạng P2

Trong cuộc sống ngày nay, xin đừng quên rằng còn tồn tại lòng nhân ái. Đây là một câu chuyện có thật, chúng tôi gọi là "Câu chuyện bát mì". Chuyện xảy ra cách đây năm mươi năm vào ngày 31-12, một ngày cuối năm tại quán mì Bắc Hải Đình, đường Trát Hoảng, Nhật Bản. | Tuổi thơ của nó cứ bình lặng trôi đi,yên bình bên người anh kết nghĩa, với rừng lau, dòng sông và cả anh nữa,tất cả đã in đậm lại trong nó kí ức về một tuổi thơ êm và nó vẫn hay đến rừng lau nhưng bây giờ anh lấy xe máy chở nó đi. Rừng lau bao năm rồi vẫn nguyên vẹn cái vẻ đáng yêu như ngày đầu. Nó và anh thì ít nhiều cũng đã thay đổi. Đến rừng lau,nó không còn chơi trốn tìm cũng chẳng hái những bông lau như hồi còn với anh thường lặng lẽ đi dạo quanh rừng lau, ngước nhìn về một miền xa xôi nào vẫn ngồi cạnh nó bên dòng sông. Đôi khi anh đọc thơ cho nó nghe. Thơ anh hay nhưng lúc nào cũng đượm vẻ u buồn,đã có lần nó hỏi anh:"Sao thơ anh chẳng bao giờ vui hả anh?" anh chỉ cười:”Anh chỉ làm được thơ buồn thôi". Rồi anh dạy nó làm thơ, dạy nó từ cách gieo vần đến cách chọn hình ảnh. Nó làm thơ nhưng thơ nó không buồn như thơ anh, thơ nó thấp thoáng hình bóng êm ả của rừng lau,của dòng sông,của anh. Những bài thơ anh viết lại đượm buồn, anh hay hướng đến những miền xa xôi nào đó rồi gửi vào thơ những nỗi niềm thầm lặng. Nó vẫn hay bảo anh:"anh giống Thuý Kiều".Nó có biết đâu câu nói vu vơ ấy lại chính là phần nào số phận của anh sau này!

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
288    3    1    03-06-2024
34    415    6    03-06-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.